Quái!
Ngày ở sài gòn có ngắn hơn bình thường không vậy? Loay hoay như gà mắc tóc chưa gỡ xong thì đã thấy tà dương tịch tịch, tịch liêu. Thôi sức có liêu xiêu thì cũng phải không để mọi thứ đìu hìu (thấy bác thương các cô các chú các cháu không nào, hoan hô bác cái! Nhớ câu chồng thương vợ nắng quái chiều hôm không (nắng còn quái mà).
Nói chuyện chi đừng to tát quá nghe cha. Nhứt trí.
Vậy thì chúng mình nói chuyện đời nghe. Ok luôn, được đó.
Life's not fair, is it? Đời thiệt là bất công (hiển nhiên). Ngay uyên thâm trầm như tui nè mà phải học câu này từ thằng cháu mới 5-6 tuổi gì đó. Hắn được coi hoạt hình (Lion King). Tui được đi cày. Huề. Ý, không công bằng chứ! Phản đối. Không học hắn thì học ai? Cái kây sit tơ đi này hay.
Đời có bất công mới là dễ thương, mới là đời chứ. C’est la vie = that way the life is. Hương vị cuộc sống. Cấm cãi! Muốn cãi thì cãi vào đâu (thông cảm anh sai 100% chính tả hỏi ngã nên đừng khó chịu). Vậy trong khi chờ lên thiên đường (chắc chỉ còn có công bằng thôi) chúng ta hãy tận hưởng hương vị cuộc sống. Vậy thôi!
Hoan hô bất công. Nhờ có chú mà có phát triển (bất công thì sinh mâu thuẩn, mâu thuẩn và phát triển lại là cặp phạm trù – hiểu cặp phạm trù không?
Nhờ có chú mà có tôn giáo,
nhờ có chú mà có đấu tranh giai cấp,
nhờ có chú mà có... tùm lum.
Mấy em mà bất công được cứ bất công xã láng nghe. Anh không chấp!
Voila.
No comments:
Post a Comment