Wednesday, 22 August 2007

Bình pha lê




Hôm nay tự nhiên mình lại thích kể chuyện cho đúng chất nhiều chiện. Cái này chắc tại nguyên nhân mà các bác sỹ (phụ khoa hay nam khoa hả) kêu là hiệu ứng phụ sai íp phét (side-effect). Chuyện vầy:

Một ông giáo, thôi bà giáo đi cho nó mềm mại đến dạy một lớp toàn là những tay thành đạt trong đời (giờ hay kêu là đại gia là víp). Bà giáo bèn học lóm cách của mình nè – kể chuyện dạng đố vui. À đố vui có giáo cụ trực quan là lọ, đá, cát, nước v.v.

Bà đặt cái lọ (pha lê đi cho nó có đẳng cấp) lên bàn cái bịch, hốt đá xanh đổ cái rột vô lọ, đầy luôn tới miệng. Trong khi học trò đang ngơ ngác, giọng khàn khàn (chắc chạy sô nhiều wá) thỏ thẻ: “đầy chưa các quý học viên ơi” – mình thiệt không có cảm tình với kiểu nói các quý vị, các quý vân vân...

Hiển nhiên gen tờ men và lây đi đều gân cổ la to: đầy.

Bà giáo từ tốn đổ một túm đá dăm cái xoẹt. Ý vẫn còn vô kìa mấy em. Hỏi: đầy chưa? Đầ...y. Các víp thấy hơi không tự tin trả lời nhè nhẹ.

Bà giáo lại đổ cát tới miệng lọ. Hỏi. trả lời to: chưa đầy. Bả cười lấy nước đổ tiếp cho tới khi đầy lọ. Hỏi. Trả lời đầy rồi. đầy thiệt rồi! hoan hô! Chính xác.

Bà giáo mủm mỉn cười nhỏ nhẹ: “ai có thể có ý kiến về chuyện này há?”

Ý 1: Nếu biết cách thì có thể sắp xếp nhiều chuyện

Ý 2: phải biết tận dụng mọi cơ hội, mọi khoảng trống

...

Ý n: là cả n ý kiến.

Bà giáo có vẻ hả hê vì không ai nói đúng câu trả lời mà bà thuộc lòng (hỏng biết áp dụng cho bản thân có được không):

SẮP ĐÁ rồi ĐÁ DĂM rồi CÁT rồi NƯỚC thì mới được chỉ cần đảo thứ tự này thì vô phương cho tất cả vào lọ. Quý ngài, dù cuộc sống hay công việc, PHẢI tìm được thứ nào là đá thứ nào là cát. Giải quyết đá tự nhiên giải quyết những thứ còn lại. Đâm đầu đi giải chuyện cát thì chết chìm trong chuyện nhỏ.

Hiểu ha.

Mình hiểu liền, thông minh nhất nam tử. Có điều chưa (không phải không, not yet à nghe) biết làm sao trong cái đống hỗn độn cái nào là đá cái nào là nước. Đó, chuyện tới đây là hết rồi.

No comments:

Post a Comment