À cái này mình không có chơi chữ mà viết rất mộc mạc nè: nhớ cô hoa hậu. Vậy thì còn có bà hoa hậu, chàng hoa hậu, bé hoa hậu chăng! Quả là ý đó. Biết sao không? Khoái câu này nghe: chưa nói sao biết, thiệt tình.
Qua là qua khoái cái sự “tiền hun hậu cát” nên chuyện gì cũng ít khi huỵch toẹt mà cứ nhởn nhơ, hoa lá hẹ cho nó “warming úp”. Ngồi một mình bên con chuột (hỏng có dây, khoe chút xíu) lại mủm mỉm cười cười chuyện thì giờ. Thiệt đúng là chó chạy cong đuôi, bóng câu cửa sổ. Mới ba trăm sáu mươi mấy ngày trước, qua là hoa hậu (tự phong) và trên sân khấu chỉ có mỗi một á hậu, thôi cho lên hoa hậu luôn, tiếc gì (cánh diều vàng danh giá kia còn đồng hạng mừ, đúng không).
The former miss still keep wonderful form ;-))
Vậy mà chưa kịp nâng mông, bơm... zú, xe lông mặt, tắm sữa dê, xẻ môi mọng trái tiêm, cắt càm cho chẻ đôi... đã bị chúng nó (là đông vô số) ào lên chiếm mất ngôi vị ngày xưa hỏng ai thèm kia. Mà nói cho ngay hình như tụi nó cũng thèm thuồng, chảy nước miếng chơ không thôi ai ở không mà dám giành dựt zới qua chứ.
The Miss was being missed
Mà nói gì thì nói. Dù rằng không thể phủ nhận công dung ngôn hạnh thuộc loại xì tan đa của qua, ba vòng đâu ra đó nếu hỏng muốn nói là bơ phẹt nhưng ôi thôi! Mỹ nhưn giờ đâu mà như ruồi mùa ruồi mãn (nhớ nạn nhân mãn hôn). Tự cổ đã như danh tướng mà còn ham đánh lung tung, trận to trận nhỏ, giải lớn giải bé đều muốn giựt thì... thôi thế thì thôi.
Qua nói zới mấy chú em zậy là hỏng phải qua tham lam, than thở gì đâu. Chẳng qua qua mừng quá nên phải tỏ bày zậy đó. Trời, hỏng mừng sao đặng khi mà ngày càng nhiều ẻm đẹp kinh người, nhòm là chảy nước miếng, thèm rụng rún luôn zậy đó. Đã vậy phần ứng xử cũng prồ hơn ngày xưa nhìu (năm ngoái á).
Qua mừng thiệt là mừng.
Năm sau chắc cháu qua đủ tuổi đi thi hoa hậu rồi, mấy chú khỏi ủng hộ nghen. À mà nhớ nghĩ tình qua ủng hộ cháu nó.
Qua zìa nghen!
No comments:
Post a Comment