Saturday, 18 August 2007

Cấm không cười




Cuối tuần thì cười chơi chớ si nghĩ chi cho nó ngu si hỉ.

Truyện cười.

Xưa cọp là con dữ nhứt trong rừng (giờ thì bèo nhứt trong sở thú). Mấy cháu nghe ví von hông: nam thực như cọp. Đã là chúa tể sơn lâm thì làm chi cho cực nên bữa nọ cọp ra bá cáo với toàn thú chúng.

Quy định: cuối tuần sir cọp không muốn động tay động chân nhưng phải no say, vậy đúng 18h ICT mấy cô mấy chú choai choai, sồn sồn, mập, ốm, hô, sún, răng giả gì cũng tập trung tại phòng họp, í lộn trảng rừng già.

Cứ mỗi tuần mỗi em phải kể một câu chuyện hài thiệt là nhộn mới được. Chỉ cần có một cô chú nào đó bị bón mà không cừi là em kể chuyện tắm rửa sạch sẽ, ướp ngủ vị hương cho thơm, tiêu hành nước mắm tỏi ớt, gia chút xì dầu 3D PH chi đó, để trong vòng 6 chục phút cho mềm mà đậm thịt để sir cọp xơi.

Thỏ xung phong. Trời con này cực kỳ nhanh nhẹn, láu táu, nhanh trí, kể chuyện cực kỳ. Bữa đó, trảng rừng bàng bạc ánh trăng 16, vô số đông thú về coi... ăn thịt. Thỏ kể chuyện xong, con nào cũng lăn lộn mà cười. Cọp cũng cười ồm ồm, cười chảy cả nước bọt. Vậy mà. Có một con không cười, thậm chí không hề nhếch mép. Con bò. Xong. Thỏ lên thớt.

Tuần sau, nhớ bạn, à đối thủ, rùa ì ạch lên bục. Kể toát cả mồ hôi trên mai. Chớ hề có tiếng cười. im ỉm. phăng phắc. Chợt bùng lên tràng cười như pháo, rổn rảng, lăn lộn, không nín được. Con bò.

Cọp bực mình vì bữa tiệc rùa xem chừng không bắt lắm kêu:

- Đồ bò. Sao cừi?

- Dạ em, hi hi... hahaha, dạ hì hì, hô hô... em, hic, em cười vì giờ mới hiểu chuyện bạn thỏ kể mà cọp!

Xong.

Năn nỉ: Không mắc cừi thì nhờ ai chọt chọt zô nách nghe mấy cháu. Phải cừi hết chứ không cọp ăn bác.

Bác đi bơi. Hồ bơi gần công viên. Bơi xong bác ra công viên chơi cầu tuột. Có một bác gái (đẹp tuyệt) dắt cháu bé đi chơi. Công viên đâu có cấm chó. Trong công viên cũng có chó đi tập thể dục. Mà tụi chó này kỳ cục lắm nghe. Tập chắc xung quá nên một cô chó với một cậu chó xung trận tới bến (hiểu!) Cháu bé không hiểu. Kêu: chị ơi hai con chó làm gì lạ quá. Chị mắc cỡ vì bác chơi gần đó. Chị ậm ừ. Cháu bé vẫn không chịu kêu: chị ơi, chị ơi, hai con chó. Chị cũng lanh bảo: hai con chó cãi nhau đó em. Bác nghĩ không nên lường gạt trẻ em nên đằng hắng: vậy mà kêu cãi nhau! Cháu bé bối rối kêu: ủa là sao chị? Bác bồi thêm vậy mà kêu cãi nhau. Cổ nhắm chừng nhịn không được. Đỏ mặt. Trợn mắt. Sừng sộ quay sang bác: ông muốn cãi nhau với tui hả, hả. Bác xách quần chạy. Sợ chứ.

No comments:

Post a Comment