Friday, 21 September 2007

Hồng Thất Công, Lệnh Hồ Xung và KamaSuzuki




Bộ Lệnh Hồ Xung học đả cẩu bổng pháp để sang Nhựt đánh chó hả? Tất nhiên là không. Chó nhựt đẹp zị có nước Lệnh hồ thiếu hiệp dùng cửu đường tuyệt kiếm để tỉa lông mày cho nó thì có (chắc Doanh doanh cũng chả chấp).

Số là bang chủ cái bang là người sành ăn tuyệt cú. Nhớ dạo nọ dung muội trổ tài gia chánh (chắc cũng cỡ cô Tứ Trang) quyết dùng ẩm thực hương vị công đánh bại bao tử thành của lão bang chủ để quách tĩnh được thọ giáo giáng long thập bát chưởng. NHững món mà dung cô nương nấu cũng thuộc loại “tà quái” như đông tà thế mà hồng ông chỉ cần ngửi chứ chưa nếm đã nói vanh vách nguyên liệu, cách nấu... thiệt là nước miếng chảy thành suối.

Lệnh hồ tửu đồ thì cực kỳ sành rượu. Đến nỗi một trong Giang Nam Thất hiệp (đúng ra là Giang Nam tứ hữu, còn giang nam thất hiệp hay thất quái là sư phụ của quách tĩnh), cả kinh mà bái phục, bái phục. Lão này có mấy chum hồ đào mỹ tửu đưa cho xung nếm thử. Hắn nói rượu này vừa dịu dàng như đã ủ 100 năm vừa “hot” như mới chỉ cất có 12 năm. Ôi chao, lão kia khiếp đến độ són ra quần vì ổng có chum 100 năm nhưng thấy tiếc quá mà chắc gì ai biết nên khi có chum 12 năm thuộc hàng quý hiếm vội vàng pha hai thứ với nhau cho được nhiều (chắc tại tham) ai ngờ thằng oắt này đoán được. Vậy mà cuối cùng mấy chum đó bể mất. tiếc quá, tiếc đoạn tâm can. Được cái nhờ vậy có một tuyệt bút trên tường viết bằng rượu hồ đào đỏ bầm như máu...

Việt Nam mình có cụ Nguyễn Tuân cũng có những truyện ngắn quái kiệt không thua gì Kim sếnh xáng như uống trà, chém treo ngành nhưng ai có nhu cầu tui mới kể (không gảnh).

Kamasuyuki có tài gì hôn. Tất nhiên có chứ mà mở ngoặc chút là hổng bà con gì với kamasutra nghen. Ông này tui không nhớ tên nhưng chỉ cần nói ra là ai cũng biết: tác giả của truyện rừng na uy.

Nghe nhiều nguời, mà lạ là họ có tính cách trái ngược nhau lại đều có điểm chung là khen truyện này tui hơi tò mò. Lại thấy báo chí rộ lên nhiều bài viết nên tui nhứt quyết hổng thèm coi (ra dáng mình khác với mọi người). Thiển nghĩ (thiển thiệt) chắc lại hai cô cậu hay nhiều cô cậu nào đó iêu nhau mà trắc trở vì tay ba tay tư, ung thư máu, ung thư não, cha mẹ cấm... nên từ hàn quốc bay qua na uy, vô rừng tâm sự rồi ở luôn trong rừng với dã nhân cho khỏi gặp lại thế giới đa đoan, tám nhân tám ngoài kia. Ngày nọ đang ngồi chờ ăn cơm tui vớ đại cuốn rừng na uy đọc chơi. Hoá ra hổng phải khỉ như tui nghĩ. Nó khác. Đọc đi rồi biết (dại gì kể).

Tui thì tui cứ liên tưởng ông này với những vua bếp trên thế giới. Trời những gì thuộc về con, thuộc về người ông này đều cắt, gọt, đập dập, chẻ nhỏ, xắt... đâu ra đó y như những nguyên liệu tui viết trong entrì trước. đã vậy còn nấu nướng thành những món nhòm là chảy... mồ hôi. Giỏi thiệt, tinh tế thiệt. Có lúc bạn sẽ có cảm giác đang nhìn con người được xắt vuông quân cờ như những miếng thịt bò; có lúc thì thấy tình cảm đang được thái xợi mỏng như mây trời. Hèn gì ổng nổi tiếng cũng phải (Nhựt trước rồi lan sang cả mỹ, không tính những nước mắt một mí).

Hoá ra, bản tiếng nhật khác bản tiếng mỹ nghen. Biết thêm được là công việc biên tập của mỹ nó cũng rất là mỹ - phải chặt chẽ, logic chứ hổng được dễ dãi như ở nhựt, thậm chí biên tập viên còn iêu cầu tác giả chỉnh sửa, cắt ngắn. hoá ra bài rừng na uy của bi tồ (Norwegian wood) có giai điệu đều đều hơi buồn nhưng dường như là thể hiện đậm nét trạng thái hư vô, hiện sinh nhiều hơn. Mà bài này thì toàn gỗ na uy chứ hổng có rừng, hì.

Đọc là hình thành nên một tác phẩm của riêng mình trong đầu của người đọc, mà đọc lúc vui sẽ khác đọc lúc buồn, đọc lúc ba tuổi khác đọc lúc ba trăm tuổi. Ông này viết sao mà bao nhiêu người đọc là bao nhiêu tác phẩm rừng na uy riêng của họ mà ai cũng khen hay. Vậy là dù khác nhau vô vàn thì người vẫn có điểm gì đó chung hén.

Chắc là tham... ăn.

Khuyến mãi: nên tranh thủ đọc mọi nơi, mọi lúc như chờ ăn cơm nè, đi... toa lét nè (ghê, bit mũi), vừa tận dụng được thì giờ vừa ra dáng trí tuệ vừa đở nói bậy, ục ục.

2 comments:

  1. Trình độ em kém cỏi. Đọc hoài chẳng hỉu cái Norowegian Wood của thằng cha Suziki nói cái gì (mặc dù em cùng họ- VivaSuziki). Mua xong rùi em bỏ xó! Tòan sex, sex và sex. Chắc phải áp dụng mấy cái phương pháp phân tích từ hùi ...lớp 12 mới hỉu. Mà cũng chưa hỉu được.
    Hôm nào anh gảnh, cắt cái nghĩa giùm em 1 cái để revive cái tinh thần đọc sách của nhà iem.

    ReplyDelete
  2. Em nghĩ chỉ có dân Jap mới hỉu vì có vẻ nó liên quan nhìu đến cuộc sống của dân Jap sau WW2. Chắc phải hỏi bé "Na đầu bạc" cắt nghĩa quá

    ReplyDelete