Bữa nay tụi mình làm bloc can cook nghe!
Thực đơn thịnh soạn đến choáng váng cho mọi người blốc có máu ăn uống. Có thua chỉ thua tiệc của Từ Hi Thái Hậu khoản đãi sứ thần các nước châu Âu 7 ngày 7 đêm liên tục!
Hành lá băm nhỏ, phần gốc cắt dài cỡ ba đốt tay, một phần để nguyên, một phần chẻ nhỏ đến gần gốc, ngâm nước để nở toe thành những đoá hoa
Hành tím cắt mỏng như cánh bướm
Tiên sọ trắng đập dập
Tỏi bóc sạch vỏ, đập dập
Xả băm nhỏ
Thịt nạc xắt vuông quân cờ để cho ráo nước, ướp tiêu, muối, tỏi, chút nước mắm, tí nước tương, xả, dùng tay xóc đều rồi để trong khoảng 1 giờ cho thấm.
Thịt mở xắt hạt lựu (nhớ lựa mở sa là mở bụng đó), ướp tí muối, tí đường để cho trong.
Da heo ướp chút muối luộc chín, lạng xéo mỏng.
Jambon: thái mỏng, thái chỉ vừa xơi
Sô cô la xay nhuyễn
Táo tàu ngâm với mật ong nguyên chất, thêm chút sữa ong chúa
...
Chảo để thiệt nóng, cho hai muỗng canh mở, tráng đều, đợi mở thiệt nóng (nhúng đủa vô thấy bọt xèo xèo) cho hành tím vô nghe cái xèo, thơm điếc mũi. Thôi!
Ấy là những nguyên liệu, mà chỉ mới đọc là tụi tui nuốt nước miếng ừng ực, to đến nỗi những con chim tìm giấc ngủ trong hoàng hôn đỏ bầm hoảng hốt bay táo tác, bỏ đi bụi một đêm luôn chứ đếch thèm ngủ chỗ mấy con ma đói ngồn ngộn tưởng tượng kia. Mấy chú trai quần xà lỏn, xách một cái xô to (vốn multifunction thêm vụ giặt đồ) đựng đầy... rau muống đang quét lá tràm bông vàng để nấu bữa tối thịnh soạn là rau muống bảy mươi món (hỏng có cơm đâu). Hồi đó cả bọn bàn nhau là nên thay rau muống thay cho bông lúa trong những triện, ấn v.v. mới đúng vì slogan của cả một thời trẻ măng tơ là "đói ăn rau, đau nhịn đói"!
Nấu những thực đơn hoành tráng như vậy hoài nên hỡi ôi, talent hoả đầu vụ, vua bếp của em tắt dần theo từng ngọn rau muống luộc, có cay không nào. Nếu không thì bèo ra tui cũng thành phó bếp hay tạp vụ bếp cho Hyatt Hotel thì có mập thân, phì da lại được mời nấu những món đặc biệt cho ông bà Sờ Mít.
Mà muôn sự cũng tại cái cô Tứ Trang, Triệu Thị Chơi viết chi cuốn sách trời gầm, toàn những thứ mới nghĩ đến đã thấy thơm đến tức tuởi, thơm đến nghẹn ngào, cồn cào quặn thắt cái bao tử của những chú sinh vật, oái sinh viên tụi tui. Sau này còn có mấy cô cũng ác chiến như Dzoãn Cẩm Vân, Ngọc Thảo nhưng tụi tui đã từ bỏ hay bị tước mất cái khoái cảm ăn chi cũng ngon mất tiêu rồi, phù.
Thôi em về mai viết tiếp.
No comments:
Post a Comment