Saturday, 6 June 2009
Hạnh bất phúc hạnh
Tê có ông bạn là trưởng phòng ai ti của một cơ quan cũng có cỡ, bữa nọ ra vẻ nghiêm trọng thì thầm với têtê, ê giờ mình thấy làm hay chơi gì cũng giống nhau i chang. Bộ có giải thuật mới ánh xạ từ làm sang chơi hả ông ai ti, tê tò mò muốn chít lun hỏi liền. Tự nhiên thằng chả la toáng lên như quần têtê đang bị cháy, đồ gà mờ, giải thụt đó ông cũng có, sao hỏi tui chi cha nội.
Khó hiểu ghia cái lão wái dị này.
Tê có cô em bán mỹ phẩm lung tung các thứ cho phụ nữ ở chợ zườn chúi bữa nọ cũng cười cười mà ra vẻ quan trọng thỏ thẻ với têtê, ê anh phải chọn việc gì mà mình đam mê man hãy làm. Bộ mới bán được mối nào wá thơm hay sao nổi hứng chí lấy mỏ chọt têtê vậy em. Rất đường hoàng cổ tăng giọng một ốc-ta thánh thót vào ngay mặt têtê, ê đừng tưởng làm anh làm ả rồi ngã mặt lên rồi mà nói năng thổ tả nghe.
Uý trời!
Lấy tay sờ khắp ngừi, mò mò coi cái giải thụt ánh xạ, convert các thứ cha ai ci ti kia nói: có khỉ gì đâu ta! Dùng lun hai tay bẻ bẻ cái mặt cho nó không chênh vênh (chắc giống chảnh) rùi lấy móng tay nặn, nặn da mặt (như nặn mụn) coi có lòi tí mê mang nào không: chỉ toàn mụn, híc.
Chít rùi, đai thiệt chứ giỡn sao? Hai người này chưa qua ha vợt học như tê mừ sao biết lý thuyết của cha bạn mình ta? Là ai hả, nè: TS Ben-Shahar. Ờ thì tuy có mò vô ha vợt (coi coi thui chứ ai mừ cho học, ặc) nhưng có cửa đâu mà gặp được ổng. Tuy nhiên, tê được tính tốt là thấy ai suy nghĩ, nói năng giống mình là luôn... hạ cố coi họ là bạn (tê tuy ở dưới mặt đất mà còn hạ nữa thì tê cũng phải đào đào một chút cho nó âm như phương pháp giải quyết bài toán khó của bộ giao thông vận tải vậy, hề hề). Vậy chắc têtê có gặp ổng hả. Ừ. Trên báo tuổi trẻ chứ đâu.
Lời khuyên của TS Ben-Shahar:
* Hãy cho phép mình là một con người bình thường, chấp nhận các tâm trạng như sợ hãi, lo lắng, buồn bã như một lẽ tự nhiên phải có. Chúng ta dễ dàng vượt qua tâm trạng đó hơn.
Lời bình của têtê: lâu lâu cũng nhớ cho phép tự coi mình là người phi thường thì mình sẽ hổng chấp trách những người bình thường. phình phường thui.
* Hạnh phúc là sự giao thoa giữa hài lòng và ý nghĩa của sự việc diễn ra với mình. Dù ở nhà hay ở nơi làm việc, mục tiêu là kết hợp các hoạt động sao cho mình vừa thích làm, vừa quan trọng cho bản thân.
Lời bình của têtê: lâu lâu cũng nhớ cho phép mình là người giao thoa giữa hạnh phúc với bất hạnh hay bất hạnh hẵn luôn đi để có phải làm việc chớ hề thích vữn cứ cười hinh hích, chỗ này không chỉ bất hạnh mừ còn bứt duyên lun (là đứt sợi dây có duyên á).
* Luôn nghĩ rằng hạnh phúc phụ thuộc cách mình nghĩ, không phải là hiện trạng của mình hay tình trạng của tài khoản ngân hàng.
Lời bình của têtê: thận trọng chứ không mà cứ ép mình nghĩ chuyện chi cũng hạnh hạnh coi chừng bị lãnh lãnh với hạnh phúc nghe, chỗ này hơi giống a qui đó mí bạn.
Hai cái sao tiếp theo miễn bình vì cái chi cũng bình đâm ra têtê trở thành tả hữu thượng hạ bình bình đại nhơn ư. Chả!
* Đơn giản hóa! Thường thì chúng ta quá bận bịu, thích làm nhiều thứ hơn nữa trong khi thời gian có hạn. Số lượng ảnh hưởng tới chất lượng.
* Thể hiện lòng biết ơn ở bất kỳ đâu có thể. Học cách trân trọng những điều tuyệt vời của cuộc sống, từ con người tới thức ăn, từ thiên nhiên tới một nụ cười.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
cha Tet này chắc thiền tông, mật tông, lông nhông phải đạt lv cỡ +2000 rồi nên cái tít cũng phải lộn cổ, cắm đầu đọc mà cũng chả hiểu là sao, sau 1 năm diện bích cũng không thể nào thông được đành phải hỏi chủ nhân "hạnh phúc bất hạnh" là sao vậy sư phụ??
ReplyDeletecha tete viết là “hạnh bất phúc hạnh” mừ bim!
ReplyDeletedịch từ rồi từ là:
Hạnh: may
Bất: không
Phúc: tốt lành
Hạnh: cầu
diễn nôm na là may không gặp tốt lành hoài nên không thấy mình may mắn (may hoài ai chịu nổi), vì thế nên phải cầu được hạnh phúc (phải đi tìm hoài). Túm lại cha tete này chắc cũng không thông nên viết mới lòng thòng thế đó.
bỏ lang thang mấy ngày quay lại vẫn thấy vô lý đúng đùng, cũng là 2 chữ hạnh, sao chữ trên là may, chữ dưới là cầu. Lão gia lại gạt người rồi, bim đây ko mắc lừa nữa đâu nhé, hoho, giải thích thế thì quả thật ko thông, ko thông tí nào
ReplyDelete