Saturday, 13 June 2009
Ngu nên chỉ ngu chút chút
“Part of being smart is knowing when you don't know enough”
Mình sẽ đở ngu khi biết là mình đủ ngu, hu hu, cái câu tầm thường ở trên là trong mục bói toán của zà hú, em u u minh minh triết... củn cởn vậy thui.
Mừ có khi nào em thấy mình ngu đâu? Zị hợm vậy đó nghen.
Giựt hết cả cái mình em nhớ cụ Nguyễn Bỉnh Khiêm, em copy/paste cái bài cũng có hơi hướm lỡ ngu cho dốt luôn trong Bạch Vân quốc ngữ thi tập của Trạng Trình, Tuyết Giang phu tử:
Dại khôn
Làm người có dại mới nên khôn,
Chớ dại ngây si, chớ quá khôn.
Khôn được ích mình, đừng rẽ dại,
Dại thì giữ phận chớ tranh khôn.
Khôn mà hiểm độc là khôn dại,
Dại vốn hiền lành ấy dại khôn.
Chớ cậy rằng khôn khinh kẻ dại,
Gặp thời, dại cũng hoá nên khôn.
Cụ ấy sống cách thời thổ tả chúng ta hơn 500 năm mà văn vẻ chẳng chút già chát; đó, nhiều câu cũng rất... bợm:
Cửa trúc vỗ tay cười khúc khích
Hiên mai tréo cẳng hát nghêu ngao.
Ối giời ơi! ối mình ơi! Bao giờ thì biết đủ hở tê.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
trùi, a xài tiếng Tây xa xui wé, mí thèng Tàu ở cái nước bên cạnh tụi nóa toàn xài "đại trí giả ngu" ko hè
ReplyDeleteTẩu wỏa với cái zại zại khôn khôn lun roài anh tê.
ReplyDelete2 9 Ghe: nhìu lúc xa mừ gần, gần mừ xa, zu nâu, nị trư tao ma, ha ha
ReplyDelete2 Christina: zậy là wá khôn á, há há
hay, thơ anh TT làm quá hay, đọc từ đầu đến cuối trơn tru như nước chảy, mà ý nghĩa của nó là gì thế anh. đã thế phiền anh dịch ra văn xuôi giúp để hiểu cho chắc ăn
ReplyDelete