Chủ Nhật.
Một lão già, trẻ em 1 (10 tuổi), trẻ em 2 (5 tuổi)
Bàn ăn như bất kỳ nhà nào cũng có, bày sẵn 3 đĩa mì spaghety (đĩa men sứ mỏng tanh, đường kính khoảng 25 phân), 2 ly sô đa chanh (không đá), một ly rượu vang.
*************************************************
Lão già: hai đứa thấy ta nấu xì pa ghét ti được không?
Hai trẻ em: tàm tạm.
Lão già: trời, ta phải đi chợ (siêu thị) từ hôm thứ bảy, mua bao nhiêu là thứ, nào mì xì pa ghét ti của Ý, fomai bào sẵn của pháp, sốt cà chua đóng hộp của anh, rau basil đóng chai của mỹ, dầu ô liu địa trung hải, bò bằm sẵn của ziệt nam...
Hai trẻ em: ba hứa thì phải làm thui, muốn nấu thì phải mua đồ, hề
Lão già: ta phải làm nước sốt trước 1h cho thấm, luộc mì 8 phút, xào thịt bò 7 phút...
Hai trẻ em: ai nấu ăn mà không phải chuẩn bị, hề
Lão già: ta phải pha sô đa chanh...
Hai trẻ em: ba hứa thì phải làm thui, mà sao sô đa chanh hơi ít, lại không cho mỗi ly 2 viên đá, hì
Lão già: ok, giờ thì có xì pa ghét ti thơm ngon, sô đa chanh thơm ngon, hai đứa bây đâu thua gì đi nhà hàng!
Trẻ em 2: ờ há, mùi vị cũng hơi giống giống mì bữa mua ngoài tiệm
Trẻ em 1: hơi lạt chút
Trẻ em 2: cũng được, cũng hơi giống nhà hàng, mà còn thiếu... nhạc cổ điển.
Ha ha ha ha, lão già, trẻ em 1 cười khoái trá vì bất ngờ.
Lão già vội vàng chọn điã cho vào máy, bật lên rồi hỏi: được chưa trẻ em 2.
Trẻ em 2: ok
Trẻ em 1: ok
May mà trẻ em 2 không bảo là tắt đèn, lấy đèn pin rọi lên ăn cho lãng mạn (lớn chút thế nào nó cũng yêu sách thêm)
Trẻ em 2 ăn xong sạch sẽ đĩa mì, ly sô đa chanh đường không đá, lão già ăn xong tiếp theo, trẻ em 1 ăn xong tiếp theo và giành vị trí cuối cùng.
Trẻ em 2: ai chỉ cho ba nấu vậy
Lão già: bà nội chỉ phương pháp (từ này phức tạp quá) sửa lại là bà nội chỉ cách nấu ăn thông thường, cách nấu spaghety dựa vô kinh nghiệm với công thức tìm trên internet.
Trẻ em 2: biết ngay mà!
Giờ ai rửa chén, cả ba đồng thanh: lão bà.
Lời bình:
Trời entry này giống một vở kịch cổ điển quá vì đúng quy tắt 3 duy nhất: xảy ra tại một chỗ, xảy ra trong 24 giờ, một chủ đề là ăn. Hơ mình đâu thua gì cụ Raxin với cụ Coocnây. Phạm thượng.
Trời entry này làm tê nhớ tới thuật ngữ rat race, không phải đua chuột nhưng muốn biết thì chờ lúc khác.
Tiếc là quên chụp ảnh để làm tin, híc, mừ vậy cũng đáng tin đến 99% rùi, hi hi
Trẻ em 1 và Trẻ em 2 trong tác phẩm này đều được "quán triệt" sâu sắc nguyên tắc "đúng người đúng việc" và nhận xét khách quan, trung thực.
ReplyDeleteLẽ ra tác phẩm này nên có thêm nhân vật "cô hàng xóm" cùng tham gia làm giám khảo món xì pa ghét ti để (1) đủ tính khách quan và (2) thêm phần gây hấn ủa quên gây cấn. Nhớ nghen tác giả lão già ui.
ReplyDelete2 Hong: ờ, ờ, nhờ lão gia chăng?
ReplyDelete2 Chris: tính mời mừ cô ấy chỉ thích bò úc, không hành, hợ!
chời chời, cô Chris này chắc là nhân vật chính của tác phẩm "Cô bé bán diêm" đây...
ReplyDeleteMay cho lão gia, lần sau hứa món ăn cung đình hay hãm hán đại yến tiệc... chắc lão gia search, ghi, nấu cho 2 hoàng thái tử và công chúa 3 ngày 3 đêm, râu tóc bạc phếch dựng đứng lên hết quá. Cho nên lão gia đừng có hứa ậm ừ cho qua chuyện nhé, dễ sảy ra chuyện lắm. Mà lão gia mới có nấu ăn 1 lần mà cho 2 nhóc ăn, cái j mà chả bảo ngon, có j hay ho đâu mà bày đặt viết truyện ngắn chi vậy trời??
ReplyDelete