Tete có bận viết một cái email bổ bả, muôn phần suồng sã, mỉa mai, miệt thị tè le vân vân các thứ cho một đứa đáng ghét. Trong cơn cuồng hoan vì nói (viết thì coi như nói mà không bị giớ bay, hơ) quá đã nên tối mắt gửi ngay tắp lự email nặng mùi nọ cho hắn mà thấy hả hê, hoan lạc. Mấy chục giây sau (chưa tới 60s, thôi lấy bình quân 20s há), điện thoại bàn đổ chuông hừng hực. xếp gọi. Lon ton chạy qua phòng xếp (chưa tới 5s, tại cũng gần mà một phần cũng nôn nóng tưởng được xếp năn nỉ để... tăng lương). Thấy thương. Trên cái màn hình mỹ miều 22” (hồi đó hình như chỉ có loại 19" thôi) sáng choang và qúy phái của xếp nằm ưỡn ẹo có đúng một thứ, đã thế còn ở chế độ phun xì cờ rin. Mỗi mẫu tự bé như con... cù lần. Email với đại từ nhân xưng phiếm chỉ (là không chỉ ai hết nhưng lại chỉ đúng người đọc meo – bất kỳ ai biết đọc) mà tete xuất thần gõ cách đó 26s.
Ơ! Lỗi tại em mọi đàng, xin xếp đó xếp ơi. Tháng này em không lấy tiền phụ cấp độc hại đâu xếp. Thời gian này em bị xì chét. Dạ không phải tại xếp giao nhiều việc. Dà, tại em, tại em muôn sự. May mà xếp cũng khoan dung và thấu hiểu. Có điều email xếp hổng cho vô rì xai cô bin mà lưu để làm... balckmail. An ủi một tí xiú là xếp khen viết... bén (tất nhiên nếu viết cho người khác chứ hổng phải viết cho xếp. xác nhận). híc. Hay mà chi, độc mày chi vầy nè tete ơi!
Vậy nên khi đọc cuốn cưỡng đoạt truy phong, á, lộn “cưỡng cơn gió bấc” của Daniel Glattauer, ta nói nó tê rần gì đâu á.
À, trong cuốn đó cũng có người hân hoan viết email mỉa mai kẻ nọ rồi gửi lộn cho kẻ kia. Há há. Một lần hổng sao (giống cái cảnh cơ cực của tete thôi). Lần sau tăng mức hân hoan khi mai mỉa kẻ nọ xong cuồng hoan bấm xen (lại lộ) cho... cũng người kia. Hai lần. Người kia khoan dung hơn xếp của tete nên chỉ trả lời dí dỏm cho xong. Giáng sinh, cái người thích cuồng hoan gửi tiếp một thư chúc mừng cho khách hàng của mình (kiểu email cùng nội dung gửi đồng loạt trong mấy cái lít mà ai cũng có á) mà trong đó hổng biết sao lại lọt vô cái người đã được 2 lần nhận email gửi lầm người!
Tới đây thì sinh chuyện. hừ. không sinh chuyện mới lạ.
sinh chuyện gì hả. tất nhiên là hay ho thì mới thành sách. Ta nói truyện gì mà toàn email với email không hà. Có khi chỉ có mấy giây có cái. Có khi mấy tuần mới có một cái. Hai bên không hề gặp nhau. Chỉ tám qua email mà tới 10 chương, 286 trang. Tám chuyện chi hen. Thì trên trời, dưới đất, trên người, dưới người, trong, ngoài, bốn phương tám hướng. Rối cuối cùng sao hả tete. ờ tete trí nhớ kém nên nhờ ai đọc mà nhớ (sơ sơ cũng được) kể hầu giúp mấy bạn thích chuyện tám qua meo cái coi.
Chỉ thòng thêm chút xiú là truyện éo le, lả lướt, hấp dẫn à nghen, hổng có tám trớt quớt à.
Cảm tạ.
No comments:
Post a Comment