Wednesday, 27 July 2011

rồi gió cuốn đi

Đọc 1 cuốn sách (1) thấy hay thì rất... hay. Đã vậy thấy dịch giả có tên y chang người quen vội email hỏi thử có phải you dịch cuốn đó hay không? Câu trả lời cũng hay: hổng phải tete à nhưng mình rất rất tâm đắc với cuốn đó. Vậy là vô tình, vô hình chung... mà mình đọc cùng cuốn sách (1) với người quen và chắc tete cũng sẽ viết email có 2 chữ “rất” nếu có ai hỏi ê tete dịch cuốn đó hả (giả sử thôi mà, nên có vô lý cũng là... giả tưởng).

Đã vậy đọc cuốn khác (2) thì thấy tác giả bảo là ý tưởng nền tảng để viết (1) là từ cuốn khác (2). Trong khi cuốn khác (2) đọc chán thí mồ, còn cuốn (1) đọc nhẹ thí mồ (cuốn này được dịch rất nhuần nhuyễn sang tiếng Việt). Sao hay vậy. bộ tete rình rập để chạy theo tác giả hả. đâu có. Tình cờ, ngẫu nghiên v.v.

Nhớ cuốn café kíu em gây ấn tượng về sự cạnh tranh khốc liệt thậm chí tàn nhẫn trong ngành quảng cáo tự nhiên thấy... cái cty chuyên về quảng cáo trị giá 1 tỷ đô la chỉ sau mười mấy năm thành lập (1997) của hai tác giả cuốn (1) thiệt là... mạnh mẽ.

Tình cờ có người quen kêu gọi góp sách cũ cho mấy em học sinh ở Giồng Trôm, tete tiếc sách của mình sưu tầm nêu kêu gọi người quen ai có sách cũ thì nộp cho tete. Anh bạn nộp cho cuốn (1) mới toanh (chắc sợ tete nên ra nhà sách mua hay ảnh tiếc sách cũ chăng).

“Sức Mạnh Của Sự Tử Tế” của Linda Kaplan Thaler và Robin Koval chỉ có 180 trang nhưng thiệt là... kiên cường, cứng rắn mà mềm mỏng, dễ thương. nói được làm được. Linda Kaplan Thaler là giám đốc điều hành, giám đốc sáng tạo; Robin Koval là chủ tịch của tập đoàn do họ đồng sáng lập kaplan thaler group - http://kaplanthaler.com/

 

Nhớ lâu lâu rồi coi chương trình “trò chuyện cuối tuần” trên htv cô con gái thạc sỹ về hoá của ông chủ tiệm bánh Đức Phát nói đại ý cổ tự hào nhất về cha mình vì ông là một người “lương thiện” – nghe xúc động gì đâu! Làm người lương thiện khó vầy sao (tưởng chỉ có mình anh Chí kêu khó thôi chớ)? À có một cây xì tơ đi khác là google với mốt tô là “chớ bất nhơn - don’t be evil” mà làm nửa chừng thì... hổng làm tiếp.

Làm người tử tế chắc dễ hơn tete há?

Hả.

Saturday, 16 July 2011

Truy phong, bạt phong

Tete có bận viết một cái email bổ bả, muôn phần suồng sã, mỉa mai, miệt thị tè le vân vân các thứ cho một đứa đáng ghét. Trong cơn cuồng hoan vì nói (viết thì coi như nói mà không bị giớ bay, hơ) quá đã nên tối mắt gửi ngay tắp lự email nặng mùi nọ cho hắn mà thấy hả hê, hoan lạc. Mấy chục giây sau (chưa tới 60s, thôi lấy bình quân 20s há), điện thoại bàn đổ chuông hừng hực. xếp gọi. Lon ton chạy qua phòng xếp (chưa tới 5s, tại cũng gần mà một phần cũng nôn nóng tưởng được xếp năn nỉ để... tăng lương). Thấy thương. Trên cái màn hình mỹ miều 22” (hồi đó hình như chỉ có loại 19" thôi) sáng choang và qúy phái của xếp nằm ưỡn ẹo có đúng một thứ, đã thế còn ở chế độ phun xì cờ rin. Mỗi mẫu tự bé như con... cù lần. Email với đại từ nhân xưng phiếm chỉ (là không chỉ ai hết nhưng lại chỉ đúng người đọc meo – bất kỳ ai biết đọc) mà tete xuất thần gõ cách đó 26s.
Ơ! Lỗi tại em mọi đàng, xin xếp đó xếp ơi. Tháng này em không lấy tiền phụ cấp độc hại đâu xếp. Thời gian này em bị xì chét. Dạ không phải tại xếp giao nhiều việc. Dà, tại em, tại em muôn sự. May mà xếp cũng khoan dung và thấu hiểu. Có điều email xếp hổng cho vô rì xai cô bin mà lưu để làm... balckmail. An ủi một tí xiú là xếp khen viết... bén (tất nhiên nếu viết cho người khác chứ hổng phải viết cho xếp. xác nhận). híc. Hay mà chi, độc mày chi vầy nè tete ơi!

Vậy nên khi đọc cuốn cưỡng đoạt truy phong, á, lộn “cưỡng cơn gió bấc” của Daniel Glattauer, ta nói nó tê rần gì đâu á.
À, trong cuốn đó cũng có người hân hoan viết email mỉa mai kẻ nọ rồi gửi lộn cho kẻ kia. Há há. Một lần hổng sao (giống cái cảnh cơ cực của tete thôi). Lần sau tăng mức hân hoan khi mai mỉa kẻ nọ xong cuồng hoan bấm xen (lại lộ) cho... cũng người kia. Hai lần. Người kia khoan dung hơn xếp của tete nên chỉ trả lời dí dỏm cho xong. Giáng sinh, cái người thích cuồng hoan gửi tiếp một thư chúc mừng cho khách hàng của mình (kiểu email cùng nội dung gửi đồng loạt trong mấy cái lít mà ai cũng có á) mà trong đó hổng biết sao lại lọt vô cái người đã được 2 lần nhận email gửi lầm người!
Tới đây thì sinh chuyện. hừ. không sinh chuyện mới lạ.
sinh chuyện gì hả. tất nhiên là hay ho thì mới thành sách. Ta nói truyện gì mà toàn email với email không hà. Có khi chỉ có mấy giây có cái. Có khi mấy tuần mới có một cái. Hai bên không hề gặp nhau. Chỉ tám qua email mà tới 10 chương, 286 trang. Tám chuyện chi hen. Thì trên trời, dưới đất, trên người, dưới người, trong, ngoài, bốn phương tám hướng. Rối cuối cùng sao hả tete. ờ tete trí nhớ kém nên nhờ ai đọc mà nhớ (sơ sơ cũng được) kể hầu giúp mấy bạn thích chuyện tám qua meo cái coi.
Chỉ thòng thêm chút xiú là truyện éo le, lả lướt, hấp dẫn à nghen, hổng có tám trớt quớt à.
Cảm tạ.

Thursday, 14 July 2011

google-site-verification: google420a91a692b9df85.html

Thursday, 7 July 2011

Thư của Cha

Cha của Benigno Aquino III đương kim tổng thống Philippines, vốn là thượng nghị sỹ và là thủ lĩnh sáng giá của phe đối lập với tổng thống Marcos những năm 70, bị đưa ra toà án binh vì tội lật đổ vào tháng 8/1973, đã viết thư cho con trai mình vào ngày 25/8/1973 khuyên:

 “Cha chỉ có một lời khuyên cho con: Sống trong danh dự và theo lương tâm của con.

Không có nước nào trên trái đất này có thể sánh bằng Tổ quốc của chúng ta. Không có ai sánh bằng nhân dân của chính chúng ta.

Phục vụ nhân dân bằng tất cả trái tim của con, bằng tất cả khối óc của con và bằng tất cả sức mạnh của con.

Con trai ơi, trách nhiệm đang ở trong tay con”.

Mẹ của Aquino chính là quý bà Corazon Aquino, tổng thống thứ 11 của Philippines. Thêm một chi tiết thú vị là Aquino cũng từng là sinh viên của quý bà Gloria Macapagal Arroyo, tổng thống thứ 14 của Philippines, khi bà còn là giảng viên tại đại học Ateneo de Manila.

 

"The only advice I can give you: Live with honor and follow your conscience.

There is no greater nation on earth than our Motherland. No greater people than our own. Serve them with all your heart, with all your might and with all your strength.

Son, the ball is now in your hands."