Các bạn biết không? Chưa nói mà hỏi cái con khỉ! Chết. Phải dụi dàng. Cấm cà chát. Mình nói vậy nè. Xưa có coi phim dặm xanh (green mile - 1999) có chỗ mình hơi thắc mắc.
Đây là phim dựa theo tiểu thuyết của vua viết chuyện kinh dị Stephen King. Trong phim này có một ông da đen to khủng hoảng vào vai John Coffey, ấy là diễn viên Michael Clarke Duncan (kiếm ổng trên IM nhớ tìm Nickname: Hollywood hay Big Mike) - cao 6 phút rưỡi tức cỡ 1,96m. Đúng là thoạt trông đen nhẻm màu da, ăn gì cao lớn đẩy đà... thí mồ. Chú king kong trong phim này chỉ biết đánh vần tên mình thôi và thường chú thích thêm câu tên tui giống cái thứ mọi người thường uống nhưng không uống được. Ổng được ngôi sao Bruce Willis đề cử cho đạo diễn để vào vai này đó nghe và toả sáng đến mức được đề cử giải oscar về diễn viên chính sau nhiều vai lèng phèng.
Đóng chung là anh chàng lù đù vác lu ko nổi trong forest gump là Tom Hanks trong vai sỹ quan cai tù (Paul Edgecomb) - Tại John đang bị ủ tờ và kết án ngồi ghế điện! Sau nhiều sự kiện xảy ra, hai người đã có tình thương mến thương zí nhau (giữa người với người chứ ko phải giữa 2 đờn ông). John có những năng lực siêu nhiên mà giờ tụi mình hay nghe gọi là khả năng ngoại cảm. Ví dụ, chữa lành bịnh cho Paul (chỗ này thú zị), cứu sống con chuột đã chết v.v. Ngày nọ, rồi cũng gần đến ngày coffey phải nện gót trên dặm xanh. Paul mới tâm sự với John.
Paul Edgecomb: đến ngày phán xét của tui, khi đứng trước thiên chúa và ngày hỏi tại sao tui lại giết một trong những phép lạ thực sự của người thì tui ăn làm sao nói làm sao? Vì nhiệm vụ của tui hở trời?
John Coffey: xếp cứ trình với đức chúa cha đó là một việc tốt xếp đã làm được. em biết là xếp đang đau lòng và âu lo, em cảm nhận được mà nhưng xếp nên rũ bỏ những cảm giác đó đi thôi. Thực bụng là em muốn mọi chuyện qua đi cho rồi. Thiệt đó. Em mệt mỏi, xếp ơi. Mệt mỏi vì mãi miết trên con đường này, cô đơn như cánh én trong mưa. Mệt mỏi vì chưa bao giờ có được người bạn thân đồng hành hay cho em biết tụi mình từ đâu đến, đi về đâu hay tại sao. Em mệt nhứt là con người đối xử với nhau thiệt tệ hết sức. Em mệt vì vì tất cả nỗi đau em cảm nhận và nghe thấy trong thế giới này mỗi ngày. Sao mà nhiều quá chừng chừng. Tưởng như có hàng ngàn mảnh thuỷ tinh trong đầu em mọi lúc. Xếp hiểu chứ?
Paul Edgecomb: Chắc là tui hiểu, John ơi.
Đó. Chỗ mình thắc mắc ở đây. Có năng lực ngoại cảm ngon lành vậy mà kêu là mệt đến muốn chết. Phải chi mình có năng lực đó thì mình làm được bao nhiêu là chuyện ích thân, phì da, chỉ cần lâu lâu làm từ thiện chút xíu cho đỡ cắn rứt da dẻ thui. Tiện thể thay vì làm việc tốt mà tay trái không cho tay phải biết thì mình quảng bá lên để không chỉ hai tay biết mà hai chưn cũng biết thì nhiều ngừi ta khác cũng biết. Biết đâu nhờ vậy mà có phong trào ngừi ngừi làm điều tốt! Toàn dân hãy họt tập nhà nội-ngoại cảm tê tê. đê mê.
Nội chỉ tưởng tượng có khả năng đọc được ý nghĩ người khác không thôi là đã đủ vượt cả mong đợi rồi. Vậy mà thượng đế không nhón tay (í chu miệng) nhổ phẹt các ân sủng đó cho mình. Cũng may đấng tối cao anh minh. Biết đâu mà được ân sủng (gifted) này, mình được phì da thiệt nhưng rồi chắc cũng đâm ra bùn đời như chú coffey kia (chắc như cùi bắp lun), lúc đó có đòi bỏ cũng không được và chỉ có nước về với ba ngôi thì lấy ai viết bờ lốc cho các bạn đọc. hix.
Hú hồn.
TB: nếu bạn nào dũng cảm vẫn thích được ân sủng thì viết thư để mình xin giúp cho (có quen biết) không lấy hoa hồng. hứa đó.
*****
Paul Edgecomb: On the day of my judgment, when I stand before God, and He asks me why did I kill one of his true miracles, what am I gonna say? That is was my job? My job?
John Coffey: You tell God the Father it was a kindness you done. I know you hurtin' and worryin', I can feel it on you, but you oughta quit on it now. Because I want it over and done. I do. I'm tired, boss. Tired of bein' on the road, lonely as a sparrow in the rain. Tired of not ever having me a buddy to be with, or tell me where we's coming from or going to, or why. Mostly I'm tired of people being ugly to each other. I'm tired of all the pain I feel and hear in the world everyday. There's too much of it. It's like pieces of glass in my head all the time. Can you understand?
Paul Edgecomb: Yes, John. I think I can.
*****
Trong cai xui co cai hen, lo gi hen anh hihihi.
ReplyDeleteMột người ngồi với một người, một người về trước, người kia làm văn.... Nice weekend đại bàng.
ReplyDeletehix, cái j cũng có cái giá của nó cả síp ạh, John Coffey trong fin gọi Paul là síp chứ hỏng fải là sếp. Ngoài Paul cũng còn 1 người cai ngục cao chỉ thua John 1 chút, tóc bạch kim tên Brutus "Brutal" Howell, người đã giúp Paul nhốt Percy Wetmore vào đúng nơi của hắn. Trên đời đau lòng 1 là bít trước định mệnh sẽ đưa mình đến green mile forever nhưng ko thể làm j khác! fải chăng John quá hiền so với ngoại hình, hay John chấp nhận sự an bài của bề trên??? có trời mói bít. bộ fin của síp nhắc Bim nhớ tới nữ nhân vật, được chúa chọn để nhốt 7 hay 9 con quỷ từ địa ngục lên vào mình và là thánh tích chứng minh sự hiện hữu của 3 giới. Bộ phim đóa là j síp nhớ hôn???
ReplyDeletetối qua, rồi đến sáng ni đọc lại entry này, cũng hổng hiệu cốt truyện là gì? ---> Việt hóa tiếp đi anh tete/
ReplyDeleteTo Còixe: hiện hữu của 3 giới --- > vậy là giới này vậy anh?
2Duong... nice weektop
ReplyDelete2Bam... trong cái xui có cái hên, lo gì hên, lo gì xui, chỉ e ko hen ko xui thui
2[3]... giống khổng minh ghia. Chưa coi sao nhớ hôn được ;-(
Thui, sếp ui, giống ai thì tốt giống cha Khổng thì khổ lém, bít trước 500 mình chít mà bị đào mồ thì có giết em cũng hỏng thèm chít.Bộ phim đó là An American Haunting (2005),http://www.eyeforfilm.co.uk/reviews.php?id=4594 đóa sếp
ReplyDeleteTo Cha Duong Hóa: 3 giới là bêđê, ômô, và lưỡng tính.lolz