Vạn thế sư biểu tức là thầy giáo nhân dân toàn thế giới có hiệu lực đến 10.000 thế hệ (nói kiểu bi giờ là ten thousands generations) là đức Khổng Tử (tên khai sinh là Khổng Khâu) có biểu (sư biểu mừ mấy em) trong sách Luận ngữ là: “Tri chi vi tri chi, bất tri vi bất tri. Thị tri dã”, anh cũng ngu chít luôn mấy cái chi hồ giả dã ni nhưng may mà nhiều học giả đã dịt sẵn: biết nói là biết, không biết nói không biết, chính là biết!
Bên tây (thực ra là Hy Lạp) thì cụ Socrates nói thẳng nói thực hơn “Tôi biết là tôi không biết gì hết”. Potay. Vậy đó, nhiều lúc (xảy ra goài), có nhiều chuyện anh không biết nhưng nếu có em nào thỏ thẻ hỏi han anh vẫn mạnh miệng kêu, xời, tưởng gì, biết lâu gồi mấy em. Anh bị bịnh. Sỹ. Ninh thọ tử bất ninh thọ... quê, sợ quê hơn sợ chết, chứ sợ nhụt hơn sợ chết là xưa, là chiện nhỏ và chỉ dành cho mấy tên, ấy mấy vị hảo hán lương sơn bạc thui. Anh là hảo hán ăn lương hàng tháng. Chuyện!
Trường hợp đó là chiện mấy xếp hỏi thì anh còn nổ banh phòng họp lun (phải tận dụng cơ hội). Lỡ làm hổng được hay làm như... kít, anh đổ thừa. Thiên tai, lạm phát, WTO, tại tụi nó, tại cơ chế, tại, bị, zì zậy, chấm chấm chấm. Phải biết thuyết minh mấy em à. Đó là trường hợp anh không biết mô tê răng rứa. Anh mà biết sơ sơ, kiểu mà mấy ông sư biểu khác kiu là biết đủ để nguy hiểm thì còn ngon ăn. Như ăn cháo. Anh cũng thấy câu nhiệt tình cộng... (hổng nói đâu, ngại) chỉ đúng sơ sơ. Anh tình nhiệt, đầu óc... (ko nói, ngại chít) chỉ có chưa biết rõ thôi. Vậy thì phải bằng mọi biện pháp huy động tổng lực tài nguyên cơ quan, tổ chức để vận hành, đẩy công việc chạy ào ào mới kịp với thời tàn cầu hoá chứ. Đúng không. Lỡ có sự cố xảy ra do anh (cả mấy ngừi khác nữa chứ bộ trốn hả) hiểu biết có hạng, ờ có hạn mới đúng, thì sao phải tô đen, thì sao phải tragedy. Cứ giải quyết. Chắp vá cũng được. Chùa rách còn có phật vàng kìa.
Ta cứ rút kinh nghiệm. Tốt.
Nói vậy thôi. Có chuyện anh biết rõ. Tức là expert í. Anh cóc cần làm. Không nói lun. Anh đứng ngoài phản biện. Tức là ai lỡ làm sai (nó cố ý đó) anh quy trách nhiệm liền. Nâng quan điểm cho nó chít. Ko thể chấp nhận được kẻ vô trách nhiệm, có hỉu biết mà gây hậu quả (dù chả nghiêm trọng quái gì). Nhân dân rất sáng suốt. Anh được ủng hộ, hoan hô cái chắc. Nếu bè lũ chúng nó (các bạn ấy, phải thân thiện và có tinh thần team) làm đúng. Anh phải khen. Hẵn nhiên. Phải khen thiệt bụng. Chính xác. Phải khen kịp thời: “mấy bạn hay à nghen, chuyện ai làm cũng được mà mấy bạn cũng làm thành công lun. Hoan hô”. Bộp! Hổng phải anh vỗ tay đâu. Đứa nào đểu thiệt. Nó ném cùi bắp còn dính nước miếng vô mỏ anh.
Chắc cú lun là đứa này chắc có features giống anh. Anh có biết là châm ngôn có nói ngừi ta thường ghét ai giống mình. Nghiệm với bản thân anh thấy đúng. Cẩn thận anh ơi.
Đã vậy anh chả thèm chia sẻ thêm. Anh đi họp với mấy xếp về hội nghị “chia sẻ và bồi dưỡng hiểu biết cho tất cả những ai có hiểu biết nhằm tăng cường và đẩy mạnh hiệu quả hoạt động của toàn hệ thống, thúc đẩy mọi người có hiểu biết và chưa hiểu biết tiến lên xây dựng một môi trường làm việc thân thiện, thẳng thắn, cộng lực như anh em trong một nhà mà không bôi mặt đá đít nhau”.
Bai.
Tip: mí em biết quy luật (rule) mợc phi không? Không thì bữa khác anh chỉ, giờ đi thiệt kẻo trễ giờ, hạng first cờ lát hết chỗ!
2 Steal... trùi, trốn lên đây mà cũng bị đâm! tưởng cao thâm... độc ;)) thốt nốt xơi cũng tốt chỉ tiếc rồi hàm răng sẽ trớt quớt lấy chi mà nhai thuốc.
ReplyDeleteCó chuyện anh biết rõ. Anh cóc cần làm. Không nói lun. Anh đứng ngoài phản biện. Tức là ai lỡ làm sai anh quy trách nhiệm liền--> ec ec wue troi luon.
ReplyDeletehạng first cờ lát hết chỗ! --> la gi vay anh, em hong hieu cau nay.
văn chương của Mr.Têtê cao thâm quá đọc tới lần thứ 4 em mới hỉu ^,..,^
ReplyDeleteBiết thì thưa thốt, không biết thì... thề thốt, cuối cùng cũng được xơi đường Thốt Nốt phải hem ạ :))
2 Bam... cám ơn vì đã chúc sống lâu ;-))
ReplyDeletetê tê mạn phép xoá một còm vì hơi riêng tư và nhạy cảm, nhà mình chỉ toàn chuyện vui với tầm phào thôi! kính báo cáo.