Saturday, 2 February 2008

Lắng, lắng




18h02 đồng hồ hệ thống chỉ đúng vậy đó.

Vậy đó mà vẫn còn ngồi chết dí chỗ ni đợi trả lời liên quan đến công ziệt. Thiệt. Thôi chạy ra phòng nghỉ chút zị. Phòng ni chỉ được ngồi hay đứng cho đúng nghĩa restroom.

Tự nhiên thấy hàng phượng vàng cả một góc trời nho nhỏ và đường phố vắng lặng trong tiết trời vàng vọt như cuối thu thấy hay hay, bùn bùn, im im.

Trở ngược vô mượn cái máy chụp hình số làm một pô làm bằng. Sài gòn, chiều cuối năm tự nhiên có chút yên lắng thiệt hiếm hoi, thiệt lạ.

Tự nhiên nhơ nhớ câu thơ Bến My Lăng thuyền không nằm đợi khách khi nhìn chiếc taxi buồn tênh ở góc xa (vẫn đợi vài cuốc khách ơi bác tài).

Góc gần ảnh là một cô gái tóc thề đang bình thản chờ ai vậy cô gái ơi.

Chỉ những cây phượng mình ên đọc câu hoa vàng mấy độ, thảnh thơi tươi xanh màu lá nhìn con đường cô độc nằm chờ hôn hoàng hoàng hôn.

Điện thoại đã vang vỡ cả tĩnh lặng.

Về.

5 comments:

  1. Dien thoai vo "re'o" ha anh?

    ReplyDelete
  2. Đoán i như... ngừi ;-))

    ReplyDelete
  3. Lâu lâu mới có một khoảng lắng êm dịu như thế này. Bác coi lại coi, mấy cái cây bông vàng đó là điệp hay muồng? Em đang thắc mắc!

    ReplyDelete
  4. 2hoa: Chu choa, hoa biển bắt chẹt đúng chóc! Chắc tại dùng ý, không quan trọng lời, nên xài lẫn lộn điệp và muồng (cùng họ đậu, phân họ vang). Chính xác là muồng đen, trị... lác rất tốt, hi hi.

    ReplyDelete
  5. cảm ơn bác, em hơi bị "tẩu" mấy cái vụ hoa hòe.

    ReplyDelete