Friday, 29 February 2008

Đố dễ òm...




Nàng mừng sinh nhật lần thứ 17 của mình thật tưng bừng, hip hop, vui nổ trời và quậy tới bến. Vậy mà tóc nàng đã bạc, răng cũng rụng kha khá.

Những bạn trai nhắc lại chuyện ngày xửa ngày xưa iu thầm nhớ trộm, gửi bông, tặng hoa tá lả để cùng cười ha hả phô cả lợi thì có lợi mà răng chẳng còn.

Sao kỳ zị wá bà con ơn?

Wednesday, 27 February 2008

Ông đi qua bà đi lại...




Tất nhiên không phải là thương tình ghé lại thăm tui tí coi mà. Ấy là khi có lúc mình bấm bấm trong con tắc của cái a lô rồi thương cho mình, thương cho người rồi phát huy truyền thống lên thương cho cả nhơn loài! Bao la, mênh mông wá ta.

Tui tội lỗi ơi! Cái điện thoại tội nghiệp ơi. Sao có mấy cái tên lạ quắt lạ quơ vậy nè. Đập đập vô đầu, gõ gõ cái cục gọi hoài mà đành nuốt nước miếng khan vì hổng hiểu cái nhơn vật x này gặp ở chốn bồng lai mô tê rứa. Cũng có nhiều cái tên không cần đập gõ gì cũng nhớ ngay chóc hu-I-hu.

Mà tía ơi, cả năm thậm chí cả vạn ngày chưa hề liên lạc lại. Là sao. Ai biết được. Nhiều lúc nghĩ cái con tắc trong điện thoại (cả email lun) sao giống cái ngã tư, răng giống cái sân ga hay ghế đá công viên ghê. Kẻ đến, bạn đi, gặp trong chốc lát (không tính mấy đứa gặp hoài đến phát... ói – hê, cho kịch tính) nhưng dấu tích đã gần thành trầm tích.

Nhiều người đã đi xa tít tắp mà không dám xoá vì thấy tiêng tiếc vì thấy hơi ngài ngại y như nếu xoá mất thì làm đau họ; tưởng như xoá mất thì mình can thiệp vô quá trình trầm tích hoá, biến thành mẫu hoá số (không hoá thạch được). Nhiều lúc thấy vô tình wá bấm số gọi cho vài người bạn thân để hỏi thăm bâng quơ mà y như báo tin mừng là tau còn đây nè mi (mấy đứa này cũng hoảng hốt khi tự nhiên có cuộc gọi trớt quớt).

Trời chạy đi đâu vậy mấy người. À thì cứ đi loanh qoanh cho đời mỏi mệt!

Nhớ nghĩ, rồi nghỉ.

Có lúc nào nghe tiếng chim sẽ rơi thảng thốt hay tiếng gió run rẩy như sợ những luồng xe vun vút xé toạc cả hàng me.

À lô.

Saturday, 23 February 2008

Tưởng ký tưởng kỳ mà không!




Trước đọc được một ý hay hay là Internet cũng như cái tưởng ký của cụ Albus Dumbledore (tên thì kỳ bí nhưng hình dáng thì như cái chậu giặt đồ thôi). Cô Lý Lan tạo ra cái từ ni nghe hay thiệt. Đọc trong Harry Potter thấy đã li kỳ nhưng trong phin thì coi còn đã lắm nghe. Chỉ cần lấy đủa phép, chỉ vô đầu, đọc thần chú là lôi được một đám óng ánh như bạc rồi thả vô chậu là chú Harry Potter có thể coi cả cuộn phin quá khứ. Bữa nào rãnh chắc ráng đi sắm một cái đủa phép, mò mò tới trường hô wát chôm cái chậu đem về cất làm của. Chắc xem được lắm phim hay vì các vị hàn lâm học sỹ ai cũng biểu sống là tiếc nuối quá khứ, thất vọng với hiện tại và hy vọng ở tương lai. Zị mà wá khứ thì wa mất tiu, tương lai thì chưa tới. Được mỗi cái hiện tại thì không lo sống đến tận cùng mà lại lo tơ tưởng, lại lo chìm đắm với hương xưa. Thiệt là bậy từa lưa.

Hôm bữa trước, miện lẩm nhẩm đọc khẩu quyết lầm bầm rủa thầm trí nhớ, tay cầm chuột phép chỉa chỉa zô in tờ nét thử xem sao. Ai ngờ. Lôi được một đám lấp la lấp lánh. Á, của tui của tui nè. Hổng cần chui chi vô cái tưởng ký. Hay thiệt. Cẩn thận nghe các đồng chí, đừng lưu dấu lung tung trên không gian ảo vì nó tồn tại thiệt đó. Thấy cái ni cũng vô thưởng vô phạt (ai khen thì cổm ơn) nên pớp lít gọi là. Đọc nghe ngang ngang, phè phè. Ẹ.

Đây là bài họa lại của tui cho một bài thơ mà một anh bạn gửi cho (ảnh nói ảnh siu tầm, mà cũng không thấy tên tác giả nhưng đọc cũng hơi đã đã)

Khi người con trai mặc áo

Thằng con trai hôm nay mặc áo trắng
vì hôm qua đã chơi chiếc áo đen
Đen và trắng tách bạch phân minh
Thế mà đời đen trắng bất phân

Thằng con trai hôm nay mặc áo đỏ
vì hôm qua đã chơi chiếc áo hồng
hồng và đỏ là hai màu rực rỡ
chắc thằng này có máu pê đê

Thằng con trai hôm nay mặc áo tím
vì hôm qua đã chơi chiếc áo vàng
vàng và tím là hai màu lim dim
mùa thu buồn, mép lún phún râu ria

Thằng con trai hôm nay mặc áo rách
vì hôm qua đã diện chiếc áo lành
lành và rách đều vô cùng ngạo nghễ
bởi vì lành là rách đã thoát thai

Thằng con trai hôm nay mặc áo ba lổ
vì hôm qua đã chơi chiếc áo lá
lổ và lá đều trống hoang trống hoác
dẫu mới toanh hay cổ lổ bốc mùi

Thằng con trai hôm nay mặc áo gin
vì hôm qua đã chơi chiếc áo lô
gin và lô chuyện tầm thường gió thoảng
gin xong rồi gin cũng như lô

Thằng con trai hôm nay mặc áo lót
vì hôm qua đã chơi chiếc áo vét
lót hay vét cũng phải mặc quần
cũng như buồn là dư vị của niềm vui

Thằng con trai hôm nay mặc áo cứng
vì hôm qua đã chơi chiếc áo mềm
Cứng và mềm hai chiều trạng thái
mềm thỉnh thoảng và cứng thật vô tư

Thằng con trai hôm nay mặc áo rộng
vì hôm qua đã chơi chiếc áo chật
rộng và chật cũng muôn phần thật sướng
chật khéo dãn còn rộng phải khéo co

Thằng con trai đêm nay cởi mất áo
vì đêm qua đã đóng chặt áo rồi
cởi hay đóng đều thật lòng khiêu khích
đều nóng bỏng da thịt đến vô cùng

Thằng con trai hôm nay đếch mặt áo
Bởi đêm qua đếch chịu mặc quần
Áo với quần mặc làm gì chú nhỉ
Mông căng cứng và cứng cả ba chân.

Còn đây là bài nhận được:

Khi người con gái mặc quần

Người con gái hôm nay mặc quần đỏ
vì hôm qua đã mặc chiếc quần đen
đen và đỏ là hai màu rồi đó
cũng như đời, đường hai nẻo xuống lên

Người con gái hôm nay mặc quần trắng
vì hôm qua đã mặc chiếc quần hồng
hồng và trắng là hai màu bẽn lẽn
cũng như núi và rừng đều rất mực chênh vênh

Người con gái hôm nay mặc quần tím
vì hôm qua đã mặc chiếc quần vàng
vàng và tím là hai màu mỉm miệng
mím môi cười và chúm chím nhe răng

Người con gái hôm nay mặc quần rách
vì hôm qua đã mặc chiếc quần lành
lành và rách đều vô cùng trong sạch
bởi vì lành là rách sáng long lanh

Người con gái hôm nay mặc quần ngố
Vì hôm qua đã mặc chiếc quần dài
Ngố và dài đều vô cùng thoáng mát
Dẫu chỉ sờn và màu sắc phôi phai

Người con gái hôm nay quần ống đứng
Vì hôm qua đã mặc chiếc quần bò
Đứng với bò, chuyện tập tành trẻ nhỏ
Giả vờ bò, mỏi quá, đứng khóc to

Người con gái hôm nay mặc quần tất
Vì hôm qua đã mặc chiếc quần đùi
Tất hay đùi đều mặc chung với váy
Cũng như buồn tiếp nối niềm vui

Người con gái bên ngoài mặc quần cứng
Vì bên trong đã mặc chiếc quần mềm
Cứng và mềm đều vô cùng cần thiết
Mềm ban ngày và cứng suốt ban đêm.

Người con gái hôm nay mặc quần rộng
Vì hôm qua đã mặc chiếc quần căng
Rộng và căng đều vô cùng sung sướng
Căng một lần và rộng mãi trăm năm

Người con gái hôm nay mặc quần bỉm,
Vì hôm qua đã đóng chiếc quần băng,
Băng với bỉm cùng được làm từ giấy,
Và cả hai đều rất hợp vệ sinh.

Người con gái đêm nay tụt quần xuống
Bởi đêm qua đã kéo chiếc quần lên
Kéo hay tụt đều vô cùng quyến rũ
Đều thơ ngây ý nhị đến vô biên

Người con gái hôm nay không mặc váy,
Bởi đêm qua đã chẳng chịu mặc quần,
Váy với quần - mặc làm gì em nhỉ,
Nếu mông tròn và tuyệt đẹp đôi chân.


(ai biết tác giả thì chỉ giúp để điền vô cho đàng quàng)

Wednesday, 20 February 2008

Đố chán phèo




Từ bùn phọt lên trời

Đâm toạc cả trái đời

Xanh ngời đám mốc mốc

Cây chi dòm xấu quắc

Nhưng ngộ là cái chắc.

Ảnh chụp bị out focus dưng mà thấy ngộ.

Ủa mà cây chi vậy mấy ngừi?

Friday, 15 February 2008

Nhắn, nhắn, nhắng!




Cứ mỗi lần thấy túi quần rung bần bật (rất ư chi nhạy cảm) và vang lên tiếng kiu rất riêng tư là tui thấy bức xúc, xúc động.

Nói y như phim là you’ve got tin nhắn. Tất nhiên, tui hổng phải Tom hen nên cũng không trông mong nhận được cái meo tình tang của cái cô Méc ri an kia. Ghét cay ghét đắng ngoài đời thực mà lại fall in love over in tẹc nét. Phét. Tag line của phin này hình như ăn cắp ý tưởng của nhà thơ Bùi Minh Quốc chứ làm gì có chuyện ngược lợi.

“Someone you pass on the street may already be the love of your life” bộ hay ho hơn bài ni răng (có thể không chính xác nghe):

Có những lúc trên đường đời tấp nập

Ta vô tình đi lướt qua nhau

Lòng dửng dưng không hề hay biết

Một tâm hồn ta mong đợi từ lâu.

Dù gì cái vờ tu của tui cũng đáng giá chơ bộ! Có dịp móc ra móc vô, bấm bấm, xoay xoay cho ai cũng biết ai là ai. Vậy mà nhiều dòng nhắn gửi đọc nghe trớt quớt...

Hôm nay còn mùng nên nhắc chuyệt tết chút xíu cho nó kéo dài sự ăn chơi. Giờ tỉnh táo ngồi đếm đếm đọc đọc tin nhắn từ đêm Trừ tịch để chúc tết thấy có 25 cái. Trong đó có một cái kiu đích danh tên tục của tui chúc là tui khoái nhứt. Đặc biệt cám ơn SMSer ni. Một cái chắc chê tên tui dở ẹc nên hỏng thèm kiu chi nhưng lời chúc thì gần gũi, hơi hoa hoè hoa sói (tết mà) nhưng có tình thân. Đặc biệt cám ơn SMSer ni. Hai cái khác cũng không chung lắm mà cũng không riêng lắm. Tính xa cạ như kiểu người ta bán trái cây thì cũng được 10%. Quá nhiều. Rất chân thành cám ơn toàn bộ SMSers đã chúc mừng.

Tui là ngừi hơi bị vô ơn, lãnh cảm lại hay e dè, cả thẹn, ngại ngùng lắm lắm nên ít khi chủ động chúc ai. Có điều, tui tuyệt đối trân trọng những gì mình nhận được nên dù có cay xè mắt trái, nhắt tít mắt phải cũng cần mẫn chúc ngược từng tin nhắn nhận được, kiu tên tuổi ngừi nhận đàng quàng (nếu biết). Cũng có nhiều tin nhắn hổng biết của ai. Thiệt vô phép ghê, nên thôi khỏi chúc ngược chi cho nó rườm rà hoa lá hẹ lại không được thành tâm. Thông cảm là tui thích đồ hai téc nên đã đổi qua mấy đời vờ tu rồi. Vật đổi, sao dời, ruộng dâu thành biển còn được nên thất lạc mấy cái con tắc sao tránh khỏi. hic.

Cái vờ tu lại rung rồi.

Chào thân ái và quyết thắng.

Thursday, 14 February 2008

Tinhan – tèn tén tèng teng, tèn ten tenh tén...




Mỗi lần nghe đoạn nhạc dạo này là mừng hú vì biết sắp được chính thức ăn uống sau khi dài mỏ chờ các đôi tình nhơn kết thắt bằng hun nhưn.

Lang thang qua oép qua bờ lốc rồi cả từ meo, ôi chao thấy ai cũng tình củm, mềm mại, tha thiết, riết róng chút tới, chút lui, chúc ngang chúc dọc, trên cao dưới thấp nào là hạnh phúc nào là hạnh ngộ nào là tái ngộ, hội ngộ kỳ... cục ngộ. Hôm ni mới thấy dân mình ướt át ghê. Kẻ lang thang tìm một nửa, người tìm thêm nửa khác (làm như ráp xong lâu ngày hao mòn hay sao ý), có bạn chỉ mong được ¼ hay 1/8, thậm chí 1/n cũng được cho đỡ độc cô cầu tìn trong ngày chỉ toàn nhân tình. Có ngừi tìm được mà lỡ bị móc túi mất hay lơ đãng làm sút hồi nào thì lấy chén rót bai li phần uống phần thoa, hay rút đao chém chém xuống nước... chi zậy mấy em. Cho đở bùn tay pùn chưn cha nội. Chém một đao bi giờ.

Tự nhiên tui nhớ nhứt là bài dưới:

Tình Già
Hai mươi bốn năm xưa, một đêm vừa gió lại vừa mưa
Dưới ngọn đèn mờ, trong gian nhà nhỏ, hai mái đầu xanh kề nhau than thở.
Ôi đôi ta tình thương thì vẫn nặng, mà lấy nhau hẳn là không đặng;
Ðể đến rồi tình trước phụ sau, chi cho bằng sớm liệu mà buông nhau
Hay! Nói mới bạc làm sao chớ! Buông nhau làm sao cho nở?
Thương được chừng nào hay chừng nấy, chẳng qua ông trời bắt đôi ta phải vậy!
Ta là nhân ngãi, đâu phải vợ chồng, mà tính việc thủy chung?
Hai mươi bốn năm sau, tình cờ nơi đất khách gặp nhau!
Ðôi mái đầu đều bạc. Nếu chẳng quen lung, đố nhìn ra được!
Ôn chuyện cũ mà thôi. Liếc đưa nhau đi rồi! con mắt còn có đuôi


Ấy là tác phẩm của cụ Phan Khôi (1887-1959) đăng trên tờ Phụ Nữ Tân Văn ngày 10.3.1932 mà theo các học giả, học gia, sử gia là khai sinh thơ mới, nổ phát pháo cách mạng cho nền thi ca Việt Nam, mang lại tự do, phá bỏ lối thơ đường luật thống soái lâu đời. Một số đánh giá, Phan Khôi đã can đảm như Kha Luân Bố đi tìm miền đất hưá cho thế hệ mới.

Tình thế mới thiệt là tình, từ trẻ măng đến già rụng răng vẫn nhìn nhau có đuôi (biết có thấy không hỡi những đôi mắt lão thị). May mà cặp ni hổng lấy nhau được, không thì làm chi có thơ Xuân Diệu, Chế Lan Viên, Hàn Mặc Tử, Bích Khê, Tố Hữu, Tú Mở, Bút Tre... cho mấy cặp nhơn tình ngâm nga, ư hử!

Mà lễ tình nhơn là của tây đâu phải của ta. Ấy vậy mà xứ kim chi cho đến đất phù tang cũng đua theo trong công cuộc tây hoá dù có hay hơn chút là hai xứ này có bày ra ngày riêng. Lúc tui tuổi tin-tin đâu đã có ngày này giờ hơi quá tin chút xíu thì lại có nên chỉ có nước tìn tang. Mí lại nếu tính cho nó dân tộc mà hịn đại tui đề nghị cứ lấy ngày đàn quạ đen lấy đầu làm cầu cho vợ chồng ngâu gặp nhau là ngày nhơn tình có hay hơn không, có tình cảm hơn không, có thiết tha đến tha thiết hơn không có vân vân hơn không... Thích chi cái văn hoá ăng gô xắc xông hay gô tít kia vậy. Quên cái xứ annamit của mình ko được à nha.

Nói thì cứ nói, ziết cứ ziết vậy.

Tui ủng hộ tiệt đối các đôi tình nhân. Hoan hô những mối tình lãng mạn (thường đứt đoạn hay dật dờ lãng đảng). Bờ ra vô 7 tình 6 dục.

Mua cứ mua.

Tui đi nè.

Quà năm ni không lên giá là tui cùi lun.

Thiệt.

Tình.

Monday, 4 February 2008




định về mà kiếm được mấy miếng ngọc, đeo chơi chơ!

28 tết




en trì cuối đóng để mở!

Chào heo vàng để đón chuột bạch kim!

Ăn tết thiệt bảnh nghe mấy bạn.

Kha kha khà.

Saturday, 2 February 2008

Lắng, lắng




18h02 đồng hồ hệ thống chỉ đúng vậy đó.

Vậy đó mà vẫn còn ngồi chết dí chỗ ni đợi trả lời liên quan đến công ziệt. Thiệt. Thôi chạy ra phòng nghỉ chút zị. Phòng ni chỉ được ngồi hay đứng cho đúng nghĩa restroom.

Tự nhiên thấy hàng phượng vàng cả một góc trời nho nhỏ và đường phố vắng lặng trong tiết trời vàng vọt như cuối thu thấy hay hay, bùn bùn, im im.

Trở ngược vô mượn cái máy chụp hình số làm một pô làm bằng. Sài gòn, chiều cuối năm tự nhiên có chút yên lắng thiệt hiếm hoi, thiệt lạ.

Tự nhiên nhơ nhớ câu thơ Bến My Lăng thuyền không nằm đợi khách khi nhìn chiếc taxi buồn tênh ở góc xa (vẫn đợi vài cuốc khách ơi bác tài).

Góc gần ảnh là một cô gái tóc thề đang bình thản chờ ai vậy cô gái ơi.

Chỉ những cây phượng mình ên đọc câu hoa vàng mấy độ, thảnh thơi tươi xanh màu lá nhìn con đường cô độc nằm chờ hôn hoàng hoàng hôn.

Điện thoại đã vang vỡ cả tĩnh lặng.

Về.

Friday, 1 February 2008

Một tháng Hai Không không Tám mà 8




Có bao giờ thử nháy mắt với cô gái đẹp trong bóng tối hay cười mỉm chi với chàng trai hấp dẫn nào đó khi đèn tắt ngóm thì bạn mới cảm nhận niềm đau tột cùng của sự... đau! Mình biết gõ gàng mình làm gì thế mà đối tượng được mình ban cho phúc phận nhận thông điệp lại... đéo biết (đừng quan trọng từ ngữ khi âm sắc của nó đạt hiệu ứng thị giác). Của ngon đem đãi người phàm. Hàng tốt, hàng độc mà hổng la lên ai biết. Đừng trách người.

Trước tui cứ viết chỉ, chỉ... này nọ là do thực tế đang định gom thiệt nhiều chỉ cho thành cây, thành nhiều nhiều nhiều cây rồi bày ra giữa chợ ngồi đếm chơi, bùn bùn thì chọi thử coi nó kiu như thế nào mà ai cũng mê... nhưng có người nhờ làm chuyện khác nên okie thôi. Bỏ hết. Ghê.

Chuyển nghề.

Nằm đếm đi đếm lại những thứ sở đoản đang sở hữu. Done. Well did. Tui quyết làm cọp dê roai tơ để cho bọn cóp pi quai tờ đói nhăn cả trán vì mất hết khách vào tay tui, bẻ viết, vứt ki bo, cạo tóc láng o chuyển nghề viết bơ lót. Dù tự ti cùng cực thì tui tự tin mình ngon. Duyệt.

Zí dụ, nếu muốn quảng cáo bản thân tui viết:

“Nam, mạnh, hào hoa, dịu dàng pha chút lạnh lùng, từng sở hữu nhiều kho đạn, nhà mặt tiền, có hai căn biệt thự nghỉ mát ở Nha Trang, Hạ Long; một chiếc Lexus LX470 đi làm, một chiếc BMW 735 đi phố đang o đờ chiếc Rolls-Royce Phantom đời 2009! Gửi thông tin trên mục tìm bạn bốn phương này nhưng chỉ để bốn phương các bạn biết cho vui thôi chứ không phải mất công làm quen nghen. Ai thích cứ gửi thư về, ưu tiên người có kèm ảnh (tui coi rồi cất, hỏng rì lai). Ghi chú: Ờ mờ tui thích kiểu phụ nữ như cô xxx trên bờ lốc yyy”.

Sản phẩm khác (đố biết):

Kiểu dáng thanh lịch, sang trọng, gợi cảm hơn người mẫu. Màu sắc trẻ trung, bóng bẩy, tươi mát, đầy sinh khí như vừa mat xa toàn thân, như vừa thư giãn trong xì pa. Kiểu chuông có thể tự hào với số lượng vô hạn, đầy đủ sắc màu cuộc sống từ thanh tao, dễ thương đến chát chúa, dễ sợ, thậm chí có thể thay đổi âm sắc, âm lượng theo tình huống để tôn cao chủ nhân. Cổ điển nhưng hiện đại như thời đại số, có thể tám liên tục 24 giờ không cần pin, không nóng máy, mềm mại với da tay nhưng có thể gây kích động toàn thân. Cực thú vị, nhất là những ai lần đầu được sở hữu... Đặc biệt phụ kiện phong phú và deluxe càng tôn sự hấp dẫn. Không nói tràn lan mà chờ người khám phá những điều bất ngờ đến choáng. Ưu tiên 1 ngừi đầu.

Ai đặt ziết thì lẹ à.

Aha!

Yeah!