Gửi hương cho gió, gửi gió cho mây ngàn, gửi mây ngàn cho trời, gửi trời cho ngân hà, gửi ngân hà cho ngâu. Ngâu khóc vì hương. Hay ngâu khóc vì ai cũng gửi tấm lòng cho gió cuốn mây trôi về ngâu. Ai biết! Biết ai!
Ai cập với tinh dầu hương (kêu tinh hương cho nó huyền bí) có liên quan gì với nhau? Theo một đồng nghiệp thì có. Chị í bảo trong chương trình tham quan có đoạn đi thăm những cơ sở tinh chế hương. Hiện giờ Ai Cập là nước xuất khẩu tinh hương lớn nhất thế giới. Để dễ hình dung, ví dụ để có được chừng 1kí tinh hoa hồng chẳng hạn thì cần đến 4.500 kí hoa hồng (chính xác là cánh hoa). Ôi thiệt là tan nát đời hoa.
Chỉ cần chấm một giọt là bạn tha hồ toả ngát ngào ngạt hơn 15 ngày (hơn comfort một ngày) dù có tắm rửa, lăn lê bò toài toát mồ hôi mẹ cha con cháu chắt.
Quả là xứ sở của xác ướp dễ sợ thiệt. Sao phát minh chi những thứ chít ngừi.
Mà phải chấm cho đúng quy cách nhe. Nữ hoàng Cleopate biểu là phải chấm theo hình kim tự tháp mí được. Mà có tới hai loại á. Xuôi: trán, hai bên mông chẳng hạn. Ngược: hai đỉnh nào cao nhất của cơ thể tính theo chiều vuông góc khi đứng (hỏng hiểu chít à nghe), điểm thứ ba tự hiểu (sic - là nguyên zăn). Xức theo kiểu này thì gặp ai cũng có thể làm họ mê mẩn, biểu làm gì cũng được. Cha chả! Ngẫm cũng có lý. Theo giáo sư biểu tượng học của Harvard là ông Robert Langdon (trong davinci code í) thì kim tự tháp ngược mới là ghê, mới là vĩnh cửu (muốn biết thì tìm mà đọc).
Nếu có đọc tiểu thuyết Mùi Hương của nhà văn người Đức Patrick Süskind (tựa gốc là Das Parfum) đã xuất bản ở nước tụi mình mới thấy mùi hương ghê thiệt. Chít ngừi là chuyện nhỏ. Nếu ráng coi thêm phim (đã có lun, đã chưa) Perfume: The Story of a Murderer (được dịch là xác ướp nước hoa) thì quá... thơm. Đọc thì trí tưởng tượng bay bổng (ai tưởng được nhiều thì lợi nhiều). Coi thì phần nghe nhìn no nê. Nhân vật chính Jean-Baptiste Grenouille từ khi sinh ra hoàn toàn không có mùi (chó hổng sủa mới ghia) nhưng lại có khả năng nhận biết mùi siêu phàm nên nói kiểu Việt Nam là trở thành siêu nghệ nhân, nghệ sỹ nhân dân về mùi (văn hoa là nước bông).
Người ta nói hương của nước hoa cũng như một bản nhạc có khúc dạo, khúc chính và khúc cuối với những giai điệu mê hoặc thậm chí ma quái, huyền hoặc (chiên da nói à nghe), phim thì còn mắm muối hơn khi biểu là một tác phẩm nước hoa phải có đủ 13 nốt nhạc mới đẩy con ngừi thăng hoa. Thế nên chú chàng này viết kiệt tác của mình bằng cách dùng 13 trinh nữ đẹp nhứt xứ Grasse (truyện còn ác ơn khi cần tới 25 nốt nhạc), chương trình 7 nốt nhạc của me xừ Thanh Bạch chưa là cái đing gì! Mà Grasse hiện được coi là thủ đô toàn cầu của hương thơm dù chỉ là một thành phố nhỏ ở đông nam nước Pháp.
Hèn chi ngày xưa bậc vương giả như vua Tự Đức lâu lâu thấy “hương gây mùi nhớ, trà khan giọng tình” thì:
Đập cổ kính ra tìm lấy bóng
Xếp tàn y lại giữ lấy hơi.
Lạ một cái là ai cũng biểu hương của mỗi người là hồn (soul) của ngừi đó đến nổi anh Trịnh cũng biểu là nhớ có hương để gió cuốn trôi.
Thôi tới giờ anh phải ngâm mình trong tinh bách hoa gòy nên gút bai.
Hổng tin thì ngửi cái blog coi.
Tip (siu tầm): Chọn nước hoa tôn vinh mùi cơ thể bạn chứ ko phải để lấn át nó.
(ấy vậy mà anh chỉ phân biệt được mùi thức ăn và mùi không phải thức ăn. Chẹp).
ặc ặc, ngửi blog toàn mùi đâm thọt, hic hic
ReplyDelete2Nghe: ngửi hay wá, oan cho em, thân em thủng lổ chổ zị ko thấy ha!
ReplyDelete