Saturday, 12 January 2008

Chỉ chơi với dế




Chèn... sốc trăng ơi! Đây không phải câu than mà là cảm thán. Thay vì nói mất toi tuần thứ hai anh đổi lại nói theo phong cách tít cực là năm ni đã mới được tới hai tuần gòy. Nên cái đầu đề trên làm ơn hiểu giùm là dế rất đáng để chơi, hờ.

Đọc được cuốn sách mà khoái chí thì thiệt là chí khoái. Anh vốn khiêm tốn nên thay vì đăng bài trên các tờ báo lớn hay truyền hình việt nam, anh đăng lên đây thôi. Nói vậy có khoe khoang lắm không các bạn? Cũng không đến nỗi, chỉ là có được cái hay thì trưng bày sản phẩm tồng ngồng, tênh hênh chứ ai lại đi giấu giấu diếm diếm. Nặng bụng. Mà anh cũng hay được tha nhân (tức những đứa khác) khen là mi ngon thiệt, thứ mi chỉ có mà chơi với dế. Phê luôn. Kệ ai nói chi cũng mặc chứ anh mà lại lãng phí giọng gáy hoành tráng tông tenor để đôi co với dòng giống không được là dế sao. Mà dế cũng năm bảy đường chứ bộ củ khoai ờ.

Mấy em ko biết chứ dế thiệt là bị bôi nhọ khi bị tụi alo bắt quàng mất tên họ. Một chàng lãng tử, nóng rực máu giang hồ phiêu lưu ký, chỉ cần bị gậy là lon ton xuống đông lên đoài thiệt là phi ling (feeling) mà lại là cái cục ai cũng nhét trong quần (1 hay 2 ống cũng vậy) sao (lại còn lâu lâu dậm dật rung bần bật)? Mấy em cũng không biết chứ nhờ hắn mà sau này tây mới học đòi làm tây ba lô đó, ở đó mà vọng ngoại... Mà may đó chỉ mới là loại dế mèn thôi nghen. Nào còn là dế trũi, dế cơm, dế lửa, dế sữa, dế than, dế chiên dòn, dế cặp thịt ba chỉ... nếu kể hết thì chắc sập mất blốc, gây sốc cho dạ dày làm mấy bạn nuốt nước bọt ọt ọt vì những món dế đặc sản thì phải tội chít.

Vậy thì anh toàn chất dế đâu cần phải chống chế chi cho mất tư thế. Mà không phải tự kiêu chứ dế thiệt là hào hoa mà cũng thiệt là hào tráng: hát hay (ai nói nghe giun, dế kêu là phỉ báng), chiến đấu tới cùng – cứ coi đá dế là biết, sứt môi, gãy gọng vẫn đá tiếp. Chỗ này thấy giống cái thằng cha Antonio Banderas trong phim Desperado ghê. Xong. Thiệt là vĩ đại. Thiệt là đại ngôn. Người bé như con rôn (đố biết con gì) sao thích cái gì cũng lôm côm.

Cũng chẳng hay ho chi mà anh chỉ a dua theo cái ông tác giả của cuốn “từ tốt đến vĩ đại”. Nhiều ý quá, nhiều chữ quá nhưng ổng biểu muốn vĩ đại dễ ẹc hè. Một trong những ý anh khoái nhứt là muốn trở thành tập đoàn dế vĩ đại thì cần chọn ngay từ đầu (từ đầu nghe, nhấn mạnh) toàn dế thôi (trống mái chi cũng được). Nếu mà không kiên tâm (từ dùng chính xác là khắc nghiệt), mê muội để đi vời cho được con ve, cái kiến hay đấu sỹ bò cạp là hỏng. Hỏng bét nhè nhe.

Sao khoái vậy dế. Là vầy. Nếu trong công việc mà đoàn dế toàn những con dế (tất nhiên) thì khi gặp khó khăn (gặp hoài) rất ít khi bàn lùi mà con nào cũng giương càng, rung râu biểu chơi luôn, khi gặp sai sót (gặp hoài) thằng nào cũng giương râu, rung càng, ý phải nói là cụp càng, cong râu để suy tư cách sửa chứ hỏng có mà nhận vơ hết lỗi về mình rồi thành thật xin lỗi tại, bị gì ráo trọi. Lại nữa, cần thay đổi ư, con, thằng nào cũng hung hăng gáy ầm ầm văng cả nước miếng (nếu dế có nước bọt) nhưng vì nhắm đến hiệu quả của đàn dế chứ không phải để giữ cái ghế (có ngồi được đâu).

Bởi vậy con nào giả bộ dế hay dế biến thái là anh tái-nạm-gầu ngay (nói nhỏ thôi, có làm được đâu).

Nói có sách, mấy em liếc qua chương này (cuốn ni có 9 chương):

Chương ba: Con người đi truớc, công việc theo sau. Chúng tôi cứ tưởng các vị lãnh đạo công ty nhảy vọt phải bắt đầu bằng việc đề ra định hướng và chiến lược mới. Nhưng trên thực tế, việc đầu tiên họ làm là tìm ra những con người phù hợp, loại bỏ những con người không phù hợp, đặt đúng người vào đúng việc, sau đó họ mới cùng nghĩ ra họ muốn đi về đâu. Câu cách ngôn thường dùng “Con người là tài sản quý giá nhất của bạn” có vẻ không còn đúng nữa. Không phải con người (people), mà phải là người phù hợp (right people) mới là tài sản quý giá nhất! Một ông VN cũng từng nói tài sản quý giá nhất của doanh nghiệp không phải là con người mà là đội ngũ (người mà lo ngu hỏi không thì sao thành đội được).

Nếu nói theo ngôn ngữ của anh thì anh hợp với dế để khuếch đại ưu thế, không phải dế là phế liền một phát. Nhân dịp này, anh dế chân thành cám ơn đoàn làm phim (trời lộn tưởng đang cầm tượng cánh dìu vàng), chân thành cám ơn những cô chú dế chân chính đã cho anh cảm hứng dê sắc.

Hắc hắc hắc (là cười).

Dịch sang ngôn ngữ dế là ri ri ríc ríc... ịc

5 comments:

  1. gì mà bức xúc dữ vậy?

    ReplyDelete
  2. @Diem: lâu lâu, bứt râu thôi mừ ;) cảm xúc tốt khác với xúc tiến sự bức rức, hức hức!

    ReplyDelete
  3. hổng hiểu gì hết, sao tui "óc chim" quá

    ReplyDelete
  4. Bác này làm méo mó tiếng Việt hết trơn, đọc muốn "ná thở". Hợ hợ...

    ReplyDelete
  5. 2hoa: í đừng đổ thừa, cháu chỉ làm tiếng Việt "uyên áo" hơn thôi, ội ội

    ReplyDelete