Giữ lời hứa khó quá nghe mấy người! Đã gần hết một con trăng mà vẫn chưa làm được, hic – rằm trước đến rằm nay mới xong.
Quà tặng đã hứa thực ra chỉ là mấy tấm hình “vớ” được nên mời coi cho vui, biết đâu có dịp các bạn tận hưởng thì nhớ kể cho tui được ké.
Trung thu ở China Town thiệt tình là không đi hết vì nó kéo dài từ Clarke quay (kiểu như bờ kè kênh Nhiêu Lộc của mình í) cho đến hết phố South Bridge. Nhòm ngoài thấy xanh xanh đỏ đỏ, tươi tắn ánh đèn đô hội nhưng vô phía trong thì cũng như chợ Bến Thành thôi (thiệt đó). Định lúc cuốc bộ về sẽ chụp mà đi hết nổi. Đã vậy taxi cũng khó đón vì bên đó hổng phải cứ ngoắc ngoắc là có chú tấp vô mà phải xếp hàng ở những nơi có biển “taxi queu” với dòng người dài dằng dặc như xếp hàng mua gạo ngày xửa. May có một chú trả khách ngay biển stop nên tui xông lên ngồi luôn rồi nói địa điểm. Chú í nói Ok nhưng mà mi phải trả cho tớ theo giá booked taxi. Là sao. Là gần gấp đôi queued taxi. Thôi hỏng thể keo kiệt trong lúc kiệt sức nên thà đóng góp cho sự phát triển của hiệp hội taxi của chú cho xong. Mà chú này không biết có là hội viên hội chị em không lại còn nhiệt tình quảng bá “ra geylang chơi hông”. Thôi đi ba xi (là ông ba lái taxi)!
Cổng chào
Chùa Răng Phật (Phật Nha Tự - Buddha Tooth Relic Temple and Museum)
Đây là chân dung về đêm của nhà hát “trái sầu riêng” nổi tiếng mà Duyên dáng Việt Nam từng thuê để diễn hồi tháng 8 năm nay (charming vietnam gala). Đúng là đêm có ánh đèn nên trông ăn đèn thiệt. Nó chính thức mở cửa vào 12/10/2002, tên đầy đủ là Esplanade – Theatres on the Bay, nằm ngay cửa sông Singapore với hình dáng hai vỏ sò. Nhòm kỹ mà phải thêm chút tưởng tượng thì cũng hơi giống con chem chép nổi tiếng với món chem chép mở hành. Có điều chắc đây là chem chép biến dị nên mập ú ù u ha. Hổng cần tưởng tượng thì nó giống như hai miếng vỏ sầu riêng đứa nào ăn xong vất bịch ra cửa sông chắc để chống muỗi!
Dù vậy chân dung trần trụi ban ngày của nó vẫn đẹp zị. Nhất là khi án ngữ, ngạo nghễ nhìn ra mặt sông lặng ngắt được khắc dấu bằng nét phác của sóng sau con tàu đang lướt đi và cảng container thuộc loại lớn nhất thế giới.
Nhìn từ tầng 42 của khách sạn.
nhìn từ tầng 22 của toà nhà đối diện (chụp qua cửa kính)
Tuy mục đích rất là nhân dân: trung tâm trình diễn nghệ thuật dành cho tất cả mọi người nhưng dân đen như tui chắc gồng mình lắm thì cũng được rón rén vô hàng ghế bét zèm rồi dùng ống nhòm thưởng thức. Giá bèo nhất cho duyên dáng VN là 48$ S (cỡ 500k), diễn trong concert hall (có 1.600 chỗ ngồi hà). Nói vậy chứ với thu nhập của dân sing thì chắc là ok, với lại cũng có nhiều sô miễn phí.
Động thổ 11/1996 vậy là sau khoảng 6 năm là hoàn tất (chắc hổng có sửa tới sửa lui đâu). Nó đã đón được 7 triệu khách tính đến nay, chà có cái nhà hát chem chép mà còn đông khách hơn số khách du lịch tới VN trong thời gian tương đương ha, kỳ hén. Muốn tham quan hông, đó 8$ và mất 45 phút quay lòng vòng. Tất nhiên, là tui dek thèm đi (bày đặt sĩ diện). Đã vậy trong này còn có biết bao là máy hái tiền của khách nào là Esplanade Shop nằm trong Esplanade Mall, nhà hàng, club...
Đừng tưởng chơi à nghen, tập đoàn quản lý nhà hát này rất “prồ” - đương nhiên - nêu rất rõ tầm nhìn, nhiệm vụ, giá trị. Thấy hay quá (I như giáo trình về marketing) nên tóm tắt một số điểm hầu mấy người nè:
Chúng tôi tôn trọng khách hàng và chịu trách nhiệm bảo đảm nhu cầu của họ được thoả mãn, mang lại những gì đã hứa và vượt quá mong đợi (xì, tụi tui cũng nói y vậy mà).
Luôn dùng tinh thần “ok có thể làm được” mọi lúc, luôn nhắm đến làm đúng mọi chuyện ngay từ đầu nhưng không quên tìm kiếm những cách mới để làm mọi chuyện tốt hơn.
Luôn tìm kiếm ý tưởng mới và cam đảm chấp nhận rủi ro, nếu do hạn chế thì cũng chấp nhận thất bại như là một phần của quá trình học hỏi. (Vẻ, chúng ta đây thấy rủi ro vẫn ok nè, rút kinh nghiệm rồi để đó chứ gì).
Tận dụng mọi cơ hội để “rán sành ra mở” từng đô một.
Mọi quy trình luôn đơn giản và trôi chảy.
Văn hoá học: đầu tư vào đội ngũ, học hoài và tự hoàn thiện sẽ là một phần bản chất trong văn hoá của chúng tôi. (Bằng học, học nữa, học mãi hông?)
Chúng tôi là một đội
Trên tất cả, chúng tôi là một đội nên.
. luôn hỗ trợ và kính trọng nhau
. không bao giờ bỏ đồng đội khi cần thiết
. chấp nhận bất đồng. Kính trọng mọi quan điểm
. luôn có khoảng nghỉ dù đang lúc tốt hay xấu
. Duy trì mọi kênh truyền thông mở ở mọi cấp, mọi lúc
. ăn mừng mọi chiến thắng
. đưa sự say mê và niềm vui vào mọi chuyện
Tốt bụng, nhiệt thành, nhất quán và bình đẳng sẽ là những giá trị nền tảng.
Thôi tạm biệt hai cái vỏ sầu riêng nhiều chiện.
Đã vậy lỡ chụp dính cái bánh xe đạp mà dân sing kêu là singapore flyer nên nói luôn. Cảm hứng của họ là tạo ra biểu tượng đất nước kiểu như tháp Eiffel hay London Eye (cũng cái bánh xe đạp), nói đại là cọp dê của dân ăng lê đi! À nói là phát huy ý tưởng chứ hỉ: london eye cao có 135m còn mấy chú sing cao đến 165m (cỡ toà nhà 42 từng), thẳng đứng y như dựng ngược chiếc xem đạp rồi nhòm cái bánh trước ý, còn của dân anh thì nghiêng nghiêng (chắc cho có cảm giác chuếnh choáng).
Thấy cái bánh xe nhỏ xíu kia hông!
Nguyên cái bánh xe có 28 con nhộng, mỗi con chứa được khoảng 30 người (4x7m), hê cũng như xe 30 chỗ chất lượng cao của ta thôi. Quay một vòng 30’. Vé có 29,5$ (london tới 20 bảng lận) thôi. Ở trển thấy được nào là toàn Singapore (từ sân bay Changi đến đảo Sentosa (kiểu như đầm sen nhà mình á), Malaysia và Indonesia (hổng biết thiệt hôn). Vậy là ta coi hát ở esplanade xong qua đây quay vòng vòng rồi vô sòng bài cho biết thế nào là đen tình đỏ bạc (2009 sòng mới xây xong) vì tất cả trong một khu. Nghe đâu bánh xe đạp nì tới gần giữa 2008 mới hoàn tất mà giờ đã bán vé trước; còn hứa là biết đâu làm xong sớm thì các bạn có thể ăn một cái valentin trên trời. ngon hơn thì thuê nguyên con nhộng để hai người thoải mái tâm tình (1.500$), ăn chơi ai lại sợ tốn kém – ai mời tui thì nhớ thông báo sớm nghen.
No comments:
Post a Comment