Friday, 5 October 2007

Khen




Bữa nọ tui lọ mọ lê tấm thân cường tráng, chắc như bánh tráng xuống phố Tàu ăn tối. Dân mình nghèo, mình thì cũng wá... giàu nhưng keo được lúc nào đỡ lúc đó, phòng khi trúng số mà thiếu mấy hào thì cũng có khoản góp vô cho đủ bạc tỷ trưng coi chơi. À mà nên mở ngoặc chút là phố Tàu của cái xứ đòi làm global hub í chứ hổng phải quận 5, hochiminh city, chảnh. Mà hổng biết tui có bịnh ghiền phố Tàu hay không chứ tới xứ nào cũng ráng lết ra đó coi có hàng... giá rẽ hay khuyến mãi hông! Tiện thể ăn luôn cho nó khoái khẩu.

Nhiều lúc đi muốn sút luôn cái đế giày hàng hiệu mua tới mấy triệu ở mấy cái shop lề đường Lê Văn Sỹ. Hổng phải đi đâu loanh quanh cho đời mõi mệt mà phải nói là cứ đi loanh quanh cho người bãi qoải, đau nhừ hết cả gót sen, đau dần hết cả xương sống. Trời đày.

Khen cái mở hàng: ăn ngon.

Khen cái cho đắt hàng: người bán hàng lanh như tép.

Khen cái cho xôm: khu ăn uống làm nhớ xứ mình gì đâu. Tại khen nên phải hào phóng dị chứ hậu khen thì thiệt tình khu này cũng hơi dơ dơ, ăn uống bình dân, đông khách, có cả tây à nghe (chắc dân ba lô, hic). Có điều hình như có quy định hay sao mà bàn ghế dường như cùng một cỡ, cùng một kiểu dù rất nhiều tiệm san sát nhau. Đang rón rén nhòm mấy cái ảnh chụp món ăn trên tường thì một em, không một chị, cũng không phải một má sồn sồn xông ra kêu “em vô đây ăn nè, ngon lắm”. Ờ mà bả đâu nói tiếng Việt đâu há, vậy có thể là anh hay chú hay nhóc hay mày cũng OK mà. Hỏng lẽ từ chối lời mời nhiệt tình, hào phóng, nhanh nhạy, tui liền lê mông ngồi vào cái bàn trống. Từ từ ngửng lên thì wà, bàn đối diện 4-5 em ngồi chơi mặc váy ngắn củn, thiệt là đáng bủn rủn. Bà chị xuất hiện với tờ mơ niu dòm thấy cũng bình dân tui nhắm mắt chỉ đại vậy mà bả nói “zách lầu lắm đó” hỏng biết hỉu đúng hông! Rồi chơi tiếp “ê hen som, cần em gái hông”. Í mèn ơi, chắc bả tưởng mình bà con với bác hen som ring bên cam bốt lại ăn chơi như công tử dưới thốt nốt! Thôi đi má mì (tức bà má bán mì xào mềm) để em ăn cho yên còn phải về nữa đó. À mà bả cũng hay, lâu lâu lại chạy vỗ vai “ngon hôn hen som”, cụng ly cái cốp (bả uống ken, tui uống cọp) rồi đi mời mấy chú hen som khác vô quán.

Mà món mì xào mềm hải sản của bả ăn cũng được, bia cọp cũng ngon (bả nói hơn ken, ai biết), cuối cùng mất có 13 bucks, lại còn đóng góp xây dựng đất nước của bả (GST) hết 0.85cent.

Thấy người nên ngẫm đến ta, vậy thì trong quá trình buôn may bán đắt (thì bán mì hay bán sức lao động cũng zị thôi), tui cũng quyết phải cật lực khuyến mãi những thứ không tốn kém là nước bọt (hổng cần để dành dám tem chi vì mấy khi gửi thư tay, mà gửi cho ai). Khen. Hoan hô. Ngợi ca. Nịnh đầm (nghĩa tốt), úi còn nhiều lắm. Giới quản trị danh gia còn ủng hộ tui nữa đó nghe.

Kinh nghiệm chỉ nói nhỏ với mấy bạn nà: cứ thấy cái gì động đậy thì khen, cứ thấy cái gì tĩnh lặng cũng khen – khen xả láng nhưng bảo đảm không làm ai ngán mà chỉ làm cho đối tượng được khen ghiền y như ghiền sầu riêng, chè đậu hay trà hay rượu hay vân vân và sẽ băn khoăn sao không thấy nó khen tiếp mình ha. Đồ có mắt như bị toét, hứ.

Nói dị thôi chứ khen mà không có đầu tư chất xám xịt thì cũng coi chừng bị... thịt. zí zụ, bữa nọ xớn xác thấy một bóng đen động đậy, vội vàng nhòm lại thì ra là xếp tui. Khen luôn: chài chị mặc bộ đầm này đẹp mê ly, dòm sang trọng, quý phái y như bà ngoại em lúc kỷ niệm 100 năm ngày cứi. Oái!

Zí dụ, oai oái, ý kiến này của anh thiệt là ấn tượng, thật trên cả tuyệt, em nguyện đem hết sức bình sinh làm liền, làm ngay cho dù biết gần chắc là nó... hỏng!

Tai người phổ tần nghe được đã ngắn (20Hz-20KHz) vậy nên ưu ái để người người được nghe lời ngon, ý ngọt (như mật ong nuôi bằng đường chứ làm gì còn bách hoa). Vậy nên chuẩn bị thêm những lời khen lên trên cả tầng mây như “Triệu đoá hồng cũng phải thẹn thò mà úa tàn trước em thui”. “Lý Hùng mà thấy râu của anh thế nào hắn cũng tẻn tò mà cạo của mình láng cóng”, chỉ cần tưởng tượng chút xíu thôi mấy bạn ơi, tui nhiều lúc còn ko tưởng tượng mà khuyến mãi vẫn khí thế!

Nào, thoải mái

Khen thiệt,

Khen giả

Khen đểu

Khen gần thiệt

Khen gần đểu

Khen ba chấm,

Thiệt đúng là phải có thuật toán lô rích mờ (fuzzy logic) mới phân giải nổi trời ơi. Có điều cũng nên nhớ là phải làm cho người nghe biết đang nhận khuyến mãi gói nào nghe (phải có lương tâm chút), chứ mà nhận gói đểu mà tưởng gói thiệt rồi cứ thế mà phê thì, hì hì. Tui thề là chỉ có khen thiệt, hổng tin mất quyền lợi đừng có mà kêu khen lại.

Kìa mưa có mưa riêng cho ai mô.

Kìa nắng có nắng riêng cho đứa nào đâu.

Kìa gió vô tư với cả người hành khất và đỉnh non.

Kìa mắc cỡ gì mà không khen như mưa, mà không ca như nắng, mà không thầm thì như gió cho muôn đối tác được tươi tốt, gạng gỡ, say men khoái chá, hà hà.

Đoạn này hơi cải lương (nói nhỏ thôi chứ không nghệ sỹ Diệp Lang lại mắng cho).

Khen cái mà. Năn nĩ ỉ ôi!

*&@#*

Quà thiệt nà:

Hôm ấy rằm yến tiệc sáng trên trời

Khách có ở mà lòng khách cô độc wá (chút xíu à).

Nên lưu lại vài khoảnh khắc mua vui cho các bạn hen (của ít mà lòng cũng... bèo). Mạng bèo theo nên chờ chút hỉ

1 comment:

  1. [3G]: Games - Girls - Gold23 October 2007 at 11:56

    Chít rùi, an vô nhầm hàng rùi, khổ chưa. Đáng ra có 3 bucks, tại a k gọi mí e út trong quán nên 10 bucks kia coi như tiền tip roài a ơi. hix, rõ khổ... bít thía a cứ làm liều okie thử coi kết uqả là cọp hơn hay ken hơn lolz

    ReplyDelete