Tete mặc đồ gì dzậy?
Em hổng rành anh ơi.
Bộ có người mặc đồ cho em hả?
Em tự mặc. Nhưng sáng ra, tắm xong, đi tới kéo tủ ra và cứ lấy ngay bộ gần tay phải nhứt tròng vô.
Lỡ không có bộ nào thì sao?
Ô, zè, khỏi phải áo áo quần quần lại càng thơ thới. Mà sao đương không lại bàn chuyện mặc với chả mặc vầy anh.
À tại anh phát hiện anh bị thành kiến.
Muộn dù sao vẫn hơn là không anh há, thấy tật xấu người khác dễ hơn thấy của mình, anh...
Thôi nghe, chỉ biết phê mà không biết tự phê dễ làm người ta wê miễn wề. thành kiến của anh là hổng biết mình đẹp...
Hả?
... lên một chút khi mặc hàng hiệu!
Sao phát hiện được hay vậy?
Nhờ thằng em vợ của anh.
Ủa, nó hay thiệt bụng chê anh lắm mà.
Bậy! Năm ngoái, nó tặng anh một chục (miền tây) áo thun hàng hiệu. Anh chưa cần nhìn đã gạt đi không thèm nhận lại còn mĩa mai là đua đòi.
Giờ anh tiếc sao?
Hừ! mà thằng nay hay lắm nghen, anh không nhận nó quê lắm nhưng không thèm nói gì cả. Lâu lâu lại nói bâng quơ áo hiệu này hiệu nọ. Nó còn khen em mặc đồ gì ra đồ đó.
Ủa nó định xỏ em hay anh định xỏ em hay cả hai anh em anh xỏ một lượt.
Đâu có nó nói thiệt. Mãi tới gần đây anh mới thấm là đồ hiệu đẹp mà cũng làm người mặc đồ hiệu đẹp lên trong mắt mình, trong mắt người...
Khỏi xuống xề anh ơi.
... Hôm qua, nó đem chục (miền tây) áo thun tặng anh rồi nói đó là đồ năm ngoái tui cất lại giờ mới lấy ra đưa anh đó vì thấy anh đã biết hàng hiệu là gì (dù mới sơ sơ).
Rồi anh có thẳng thừng...
Đâu có, anh nhận liền, bữa nay mặc nè, ngon há.
Giờ anh thích đua đòi rồi ha, trâu đã mềm sừng rồi sao.
Em coi chừng thành kiến giống anh à nghen. Chiều anh còn biểu nó dẫn đi mua quần nè. Hùn không?
Dà, để em về ứng luôn ½ năm lương rồi mình đi hén, mua cho tan tành thành kiến hén.
Saturday, 22 October 2011
Wednesday, 12 October 2011
Cóc công
Trước đây, tete không hề biết đến ốt ka oai (Oscar Wilde). Nhơn dịp lên núi mới được ông thầy gồng nói cho biết về cái cụ nhà văn xứ Ái Nhĩ Lan này. Hôm nay mới nhón nhén diễn tiếng Việt một câu của ổng vì thấy áp pờ lai được cho bản thân.
Gã nào là tay yếm thế (khuyển nho, bi quan, nhìn đời chỉ thấy nhờ nhờ, nhìn người chỉ thấy khờ khờ)? À cái thằng cha biết giá cả mọi thứ nhưng không hề biết giá trị của bất cứ thứ gì.
Suýt chút nữa là thành gã này chứ chẳng chơi: mình chỉ biết giá vài thứ và (kỳ vọng) biết giá trị vài món. Thực ra giá trị thì cũng khó định nhỡ, nên tete chỉ ước định nó theo hệ quy chiếu (từ này phức tạp hơn từ tỷ giá hối đoái không ta), ông Oai hổng nói gì thì chắc không sai. Thêm chút xiú là cụ ấy chỉ nói “man” nên tete cũng không dám nội suy man~gay~woman nghe.
"What is a cynic? A man who knows the price of everything and the value of nothing." - Oscar Wilde
Tự nhiên mà nhớ tây độc âu dương phong với tuyệt kỹ hàm mô công nên minh hoạ bằng tấm hình dưới (thông cảm “value” của tete nhiều lúc cũng rất... cóc (nhái)).
Gã nào là tay yếm thế (khuyển nho, bi quan, nhìn đời chỉ thấy nhờ nhờ, nhìn người chỉ thấy khờ khờ)? À cái thằng cha biết giá cả mọi thứ nhưng không hề biết giá trị của bất cứ thứ gì.
Suýt chút nữa là thành gã này chứ chẳng chơi: mình chỉ biết giá vài thứ và (kỳ vọng) biết giá trị vài món. Thực ra giá trị thì cũng khó định nhỡ, nên tete chỉ ước định nó theo hệ quy chiếu (từ này phức tạp hơn từ tỷ giá hối đoái không ta), ông Oai hổng nói gì thì chắc không sai. Thêm chút xiú là cụ ấy chỉ nói “man” nên tete cũng không dám nội suy man~gay~woman nghe.
"What is a cynic? A man who knows the price of everything and the value of nothing." - Oscar Wilde
Tự nhiên mà nhớ tây độc âu dương phong với tuyệt kỹ hàm mô công nên minh hoạ bằng tấm hình dưới (thông cảm “value” của tete nhiều lúc cũng rất... cóc (nhái)).
Saturday, 1 October 2011
Lưỡi có xương không
Nếu xin ý kiến bác Einstein thì bác sẽ nói giản dị vầy: đơn giản hoá vấn đề đến mức tối đa (hồi học toán cấp 1 hình như gọi là tối giản nhẫy) nhưng đừng đơn giản hoá hơn nữa. Diễn nôm ra là nếu đơn giản hoá vấn đề quá mức thì thành ra đơn phương... nói bậy. “Make things as simple as possible, but not simpler”.
Nếu tham khảo Tableb (cuốn thiên nga đen – the black swan) thì ông thần này sẽ trịch thượng và mỉa mai nửa đùa nửa giỡn khệnh khạng phán là chú hãy tin vào mình ấy, ai cũng khoái cái mửng thiên kiến xác nhận (confirmation bias) và kiểu gì cũng đúng (narrative fallacy).
Tưởng mấy cụ này nói kiểu hàn lâm đại học sỹ nhưng lại đầy dẫy trong thực tế. ai chứng minh. Đâu có lấy chính bản thân để thí nghiệm và khẳng định với độ tin cậy 1,0. Ít ra là đúng 100% với mẫu có 1 cá thể.
Tại cái tựa có lưỡi nên bồi thêm một cú háng học. Xưa có câu đối Xỉ tính cương, thiệt tính nhu, cương tính bật như nhu tính cửu. diễn nôm là răng cứng, lưỡi mềm, cứng nên... sún sao bằng mềm còn wài. Chắc vậy nên lâu lâu răng... lỡ dại cắn iu lưỡi (đáng kiếp nghe mậy)cho đau điếng... đứa nào còn đủ răng với lưỡi.
Nếu tham khảo Tableb (cuốn thiên nga đen – the black swan) thì ông thần này sẽ trịch thượng và mỉa mai nửa đùa nửa giỡn khệnh khạng phán là chú hãy tin vào mình ấy, ai cũng khoái cái mửng thiên kiến xác nhận (confirmation bias) và kiểu gì cũng đúng (narrative fallacy).
Tưởng mấy cụ này nói kiểu hàn lâm đại học sỹ nhưng lại đầy dẫy trong thực tế. ai chứng minh. Đâu có lấy chính bản thân để thí nghiệm và khẳng định với độ tin cậy 1,0. Ít ra là đúng 100% với mẫu có 1 cá thể.
Tại cái tựa có lưỡi nên bồi thêm một cú háng học. Xưa có câu đối Xỉ tính cương, thiệt tính nhu, cương tính bật như nhu tính cửu. diễn nôm là răng cứng, lưỡi mềm, cứng nên... sún sao bằng mềm còn wài. Chắc vậy nên lâu lâu răng... lỡ dại cắn iu lưỡi (đáng kiếp nghe mậy)cho đau điếng... đứa nào còn đủ răng với lưỡi.
Subscribe to:
Posts (Atom)