Nếu xin ý kiến bác Einstein thì bác sẽ nói giản dị vầy: đơn giản hoá vấn đề đến mức tối đa (hồi học toán cấp 1 hình như gọi là tối giản nhẫy) nhưng đừng đơn giản hoá hơn nữa. Diễn nôm ra là nếu đơn giản hoá vấn đề quá mức thì thành ra đơn phương... nói bậy. “Make things as simple as possible, but not simpler”.
Nếu tham khảo Tableb (cuốn thiên nga đen – the black swan) thì ông thần này sẽ trịch thượng và mỉa mai nửa đùa nửa giỡn khệnh khạng phán là chú hãy tin vào mình ấy, ai cũng khoái cái mửng thiên kiến xác nhận (confirmation bias) và kiểu gì cũng đúng (narrative fallacy).
Tưởng mấy cụ này nói kiểu hàn lâm đại học sỹ nhưng lại đầy dẫy trong thực tế. ai chứng minh. Đâu có lấy chính bản thân để thí nghiệm và khẳng định với độ tin cậy 1,0. Ít ra là đúng 100% với mẫu có 1 cá thể.
Tại cái tựa có lưỡi nên bồi thêm một cú háng học. Xưa có câu đối Xỉ tính cương, thiệt tính nhu, cương tính bật như nhu tính cửu. diễn nôm là răng cứng, lưỡi mềm, cứng nên... sún sao bằng mềm còn wài. Chắc vậy nên lâu lâu răng... lỡ dại cắn iu lưỡi (đáng kiếp nghe mậy)cho đau điếng... đứa nào còn đủ răng với lưỡi.
Simpler :))
ReplyDeletehok hỉu gì hít bác tete ui !
Bởi vậy nên tụi mình còn sống nhăn, chưa... chín
ReplyDelete