Tuesday, 21 December 2010
Cây cầu đá
Trong phim Kiếm Vũ, đệ nhất sát thủ của phái Hắc Thạch là một cô gái đẹp, có khuôn mặt lạnh.
Trớ trêu là mỹ băng diện lại tan chảy vì tấm lòng của Minh Triết (Wisdom).
Minh Triết trở về với hư không vì đã đem chính mạng của mình để đổi lấy sự tỉnh thức của cô nương này – nhát kiếm tịnh thủy của nàng cắt đứt tim của Minh Triết, cắt đứt chuỗi tràng hạt oan tình và cũng (khát khao) cớt luôn cái ci vi giết người không chớp mắt...
Bên hiên chùa một chiều nắng quái, vắng bặt, mặt lạnh hỏi sư phụ của Minh Triết nhiều câu mà gã đã vắt hết tâm can trước khi chết.
Trong đó có câu tại sao hắn lại nói đến cây cầu đá?
Lão sư phụ thều thào, à, Thạch Kiều... Trong tích phật giáo có chuyện: Xưa A nan vướng lụy với một thiếu nữ nên Phật hỏi con yêu người ấy nhiều lắm hả, nhiều cỡ nào?
A nan nói: Con sẵn lòng hoá thành cây cầu đá...
Chịu đựng 500 năm bào mòn của gió;
Chịu đựng 500 năm nắng nung của mặt trời;
Chịu đựng 500 năm xối xả của mưa;
...
Chỉ mong có ngày cô ấy bước qua cầu.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Em chỉ ước có kẻ yêu em cỡ chừng... dăm năm chịu đựng em là em đã mãn nguyện :D.
ReplyDeleteDễ chịu ghia! Chuyện chắc chưa xảy ra nên cũng chưa biết dăm gì (giờ/ngày/tháng...); mãn hay không, hí hí
ReplyDelete