Friday, 24 December 2010

Noel ơi anh ở đâu

Đọc trên fb thấy một vài bố mẹ và một vài non-bố mẹ “phăng teo” ông già Noel của mình nên tìm lại cái lúc mình cũng có tâm tưởng đó để de-phăng teo, hi hi. Đó là nhờ “bạn” mình đã biết đặt câu hỏi và đã gặp đúng “minh sư” trả lời nhẹ nhàng như mây, như tuyết: Virginia O’Hanlon, tám tuổi, sống ở New York, năm 1897 em đánh bạo viết thư cho tạp chí Sun và hỏi vầy chứ Bạn em có người nói rằng, ông già Noel không có thực đâu. Ba em nói là tờ báo Sun viết gì cũng đúng cả. Cho nên em xin hỏi, ông già Noel có thực không?

Câu hỏi của em Virginia quan trọng đến mức mà chủ bút tờ báo là Francis P. Church phải thân hành trả lời. Ông viết: “Em Virginia, bạn em nói không đúng. Các bạn đó chỉ tin những gì mà mình tự thấy. Các bạn đó cho là cái gì đầu óc nhỏ bé của họ không hiểu thì cũng không thể có. Đầu óc con người nhỏ bé lắm, dù là của trẻ con hay người lớn. Trong vũ trụ, con người nhỏ bé như một con côn trùng tí hon. Đầu óc của một con kiến không thể hiểu hết toàn bộ thực tại. Vâng, em Virginia, ông già Noel có thực…”. “…Ông già Noel có thực cũng như tình yêu, lòng rộng lượng và sự thủy chung có thực...”

em hổng dám dài dòng nên nếu ai thích tìm sẽ gặp ở đây.

Thêm vài dòng chúc mừng Giáng sinh, Năm mới “nổ chơi”:

Ý: Buon Natale! Felice Anno Nuovo!

Pháp: Joyeux Noël ! Bonne Année

Đức: Frohe Weihnachten! Frohes Neues Jahr!

Tây Ban Nha: ¡Feliz Navidad! ¡Feliz Año Nuevo!

Tuesday, 21 December 2010

Cây cầu đá



Trong phim Kiếm Vũ, đệ nhất sát thủ của phái Hắc Thạch là một cô gái đẹp, có khuôn mặt lạnh.

Trớ trêu là mỹ băng diện lại tan chảy vì tấm lòng của Minh Triết (Wisdom).

Minh Triết trở về với hư không vì đã đem chính mạng của mình để đổi lấy sự tỉnh thức của cô nương này – nhát kiếm tịnh thủy của nàng cắt đứt tim của Minh Triết, cắt đứt chuỗi tràng hạt oan tình và cũng (khát khao) cớt luôn cái ci vi giết người không chớp mắt...

Bên hiên chùa một chiều nắng quái, vắng bặt, mặt lạnh hỏi sư phụ của Minh Triết nhiều câu mà gã đã vắt hết tâm can trước khi chết.

Trong đó có câu tại sao hắn lại nói đến cây cầu đá?

Lão sư phụ thều thào, à, Thạch Kiều... Trong tích phật giáo có chuyện: Xưa A nan vướng lụy với một thiếu nữ nên Phật hỏi con yêu người ấy nhiều lắm hả, nhiều cỡ nào?

A nan nói: Con sẵn lòng hoá thành cây cầu đá...

Chịu đựng 500 năm bào mòn của gió;

Chịu đựng 500 năm nắng nung của mặt trời;

Chịu đựng 500 năm xối xả của mưa;

...

Chỉ mong có ngày cô ấy bước qua cầu.

Tuesday, 14 December 2010

Ai đồ, kai đồ

Gửi em gái mua giúp cái kindle. Em gái tốt bụng nói tặng luôn coi như ca đô. Nghĩ bụng tự nhiên (gợi ý thì có) được tặng cái ruột không lẽ hổng mua nổi cái vỏ. Cắn răng đặt cái bìa chính chủ amazôn cho nó oách. Công ty tại VN nhận đặt mà hẹn woài, thấy ghét (làm gì nhau). Cuối cùng cũng nhận được. Mặc cái vỏ ra ngoài cái ruột kia đem khoe anh hàng cà phê. Tete chủ định chỉ làm ảnh phải thêm phần kiêng dè cái thằng cha in te léc tu ồn là tete đây.

Vậy mà không biết phận tí nào, ảnh nói: nhiêu, mua ở đâu, tiền cò vừa vừa thui nghe em? Nóng không! Chà mua bên mỹ lựn anh, chim cò bay hoài mới tới đó, cò kưa chi. Vậy cũng chưa biết phận, ổng móc cái alô cổ lổ thủng ra nói “alô, con hả, mua cho ba cái máy đọc sách nghe, rẽ lắm hả, ừ tiền bạc tuy là vấn đề nhưng tao chơi lun. Mai lấy hả, okê con”.

ủa, ủa VN có bán ha anh. Anh coi chừng nó bán mắc, để em giới thiệu cho, chỗ kia bán đâu chừng gần 4 triệu hà. Oh mai gót, giá tốt, giá tốt, cám ơn tete, anh mua chỗ này cũng gần gần giá của em - 3 chai 8 ba chục, tặng thêm hai cái đĩa! Ờ, kệ anh, bị lừa ráng chịu.

hôm sau vừa ngồi chưa nóng chỗ, cà phé cũng chưa có, tự nhiên có chú nhóc kia tới ngay mặt tete hỏi anh là chủ quán hả. giỡn hoài chú em, cái ông lam lũ, cù lần đằng kia kìa, anh chú đây là thượng khách của quán này. Chú nhóc móc trong túi ra hai cái hộp giấy nói với anh hàng café, póc tem đi anh. Sốc. thấy ảnh xé cái hộp 1 cái rột, tete thấy ngứa hết con mắt bên phải. xé cái rột hộp thứ hai, tete thấy ngứa ran toàn thân, ngứa luôn cái gan (sao mà gãi đây hả). Mua chi hai cái I rít đờ dữ vầy nè anh. ờ thì anh để sẵn như em hay nói là làm chi cũng phải có phương án béc úp, lỡ cái này trục trặc thì đọc bằng cái kia cho nó khỏi... cụt hứng, hì hì.

Hứ! cà phé sáng nay sao dỡ ẹt vầy anh.

ờ café sáng nay là loại dự trữ như em hay nói ấy, anh chưa mua kịp loại mới vì để dành tiền trả hai cái kin đồ rồi.

Xời, hổng biết bày đặt đọc tiếng anh tiếng u. anh phải đọc là kai đồ! Đâu có hôm qua nghe em nói anh hổng tin nên đã về giở cả từ điển của anh rồi của mỹ kiểm tra lại rồi, đọc là kin, em quên là tiếng anh có nguồn gốc hằm bà lằng nên đâu phải cứ thấy I là đọc ai đâu, nói có sách mách có chứng nè, idol đọc là ai đồ nhưng kindle đọc là kin đồ đó tete, hi hi, bộ em tưởng em là thần tượng của anh hả.

 

Thursday, 9 December 2010

Tài tiền, tài tình

Chị “hoả đầu vụ” ở cơ quan tự nhiên kêu lại. ê, tete, hôm qua ta đi xin xăm mà có câu này không hiểu rõ, giải thích cái coi. Uý, tui đâu phải thầy bói bà. Thì em có biểu bói toán gì đâu, em hỏi nghĩa thôi mà. Hiểu. câu chi. Nè, nguyên tờ xăm nè, khỏi đọc mấy chỗ khác (vi phạm quyền riêng tư là hổng có được nghen).

Thiên sinh ngã, tắc tài hữu dụng

Thiên là trời; sinh là đẻ; ngã chắc là bị té; tắc là, là... tóm tắc hay túc tắc; tài chắc là tiền rồi (ai cũng nói tiền tài đó mà); hữu là bên phải (nam tả nữ hữu như mấy chỗ toa lét hay ghi chứ gì); dụng là dùng. Tóm lại là trời sinh mà bị té (té gì, giếng hả, ờ ờ chắc đâu đó) thì tiền cứ túc tắc dùng (trời, tiền đâu mà rãnh rỗi vậy ha).

Hay, hay, tete giải thích thiệt gõ gàng nhưng nói thiệt là hổng hiểu. là sao. Thì em đâu có té giếng hồi nào đâu; tiền thì nó túc tắc hành em chứ em làm gì có tiền mà túc tắc xài woài woài cha nội... Hừ, quẻ đoán sao sai được, nếu hổng tin thì xin làm chi. Trước giờ chưa té đâu phải là hổng bao giờ té; tiền nó xài (xể) mình thì cũng có lúc nó phải chịu bị mình dằn xé quá đi chớ. Chắc quẻ này bàn về hậu vận chứ hổng phải hiện vận. Hiện vận là chi? à là cái vận đang vận (ta hay nói nôm na là dìm hàng) vào du á. Chu cha, vậy là em sẽ sung sướng hen. Còn phải hỏi... Có cách nào cho nó mau tới hông hả ông tete? Ờ thì cứ theo lời thần thánh mà làm. Làm sao? Kiếm cái giếng té vô thì tiền túc tắc tới. thiệt hen. Hên xui à nghen, tui hổng phải thần nên tui hổng chắc ổng có giữ lời hứa thiệt hông!

Tuy cũng tự tin cái vốn... háng học nhưng cũng tự ti về khả năng phiên dịch (đã vậy còn phiên dịch huyền nghĩa của thần) tete vội nói để tui về giở sách độn toán (à đại loại là cái sách tính toán sao cho bớt đần độn) coi lại rồi hãy lựa ngày té giếng hen. ờ ờ, ráng coi kỹ coi, có tiền tui túc tắc đãi tete chầu nước sâm.

Tưởng hay ho gì, gú gồ nhâm độn thư cũng giải thích hơi khác tete chút xíu xìu xiu thui. Dẫn ra làm bằng để mấy bạn thấy tete cũng có chút thành khẩn, hi hi.

“Thiên sinh ngã tài tất hữu dụng

Thiên kim tán tận hoàn phục lai”

Dịch nghĩa là 

“Trời sinh ra ta có tài thì ắt sẽ được dùng

Ngàn vàng tiêu sạch hết rồi sẽ trở lại”

Thơ dịch là (nhiều người dịch lắm, toàn là danh sĩ chứ ko lòi xỉ như tete):

Sinh ta có tài năng chí khí

Ắt trời không bỏ phí không dùng

Ngàn vàng không cũng là không

Tiêu đi lại có mất xong lại về

Tchya  Đái Đức Tuấn

Trời đã sinh ta là có dụng

Ngàn vàng phóng sạch rồi trở lui.

Khương Hữu Dụng

Trời sinh ta "tài không để bỏ"
Nghìn vàng vung tay trắng xoè lại có!

Hữu Loan

...

Có bản dịch ra tiếng Ăng lê luôn nè:

Since heaven gave the talent, let it be employed!

Spin a thousand pieces of silver, all of them come back!

Witter Bynner

Không biết Tố Như có dịch không mà lại viết hơi giống ý tete xíu xiu, ấy zà, xin nói lại là tete nói được hơi giống cụ ấy:

Chữ tài liền với chữ tai một vần.

thất kính, thất kính, thất kinh.

Wednesday, 1 December 2010

Ngọt.

"CHÀNG thấy NÀNG đẹp rồi chàng mới yêu,

Anh thì ngược lại,
anh yêu em trước rồi sau đó mới biết rằng em đẹp"
Lời nói dối ngược ngạo luật phản xạ của anh chồng
làm ửng hồng đôi má cô vợ trẻ.


(Lời nói dối nhân ái)

Thơ của ai mà “xạo” thấy ghê. Giỡn hoài huynh! Của cụ Trang Thế Hy đó. Làm lúc nào á. Ai biết nà, thấy mới xuất bản trong tập “đắng và ngọt” mới đây lúc cụ ý mới có 86, 87 tuổi gì à. Chắc vậy nên mới tự tin viết về thời gian mang hơi hướm của kinh thánh:

"Mẹ dạy:
"Có một thời ông nội cũng thơm bánh sữa như con hôm nay
đó là món quà thời gian tặng ông nội cách nay bảy mươi năm
"Thời gian như trẻ con hả mẹ,
Vui thì cho, giận thì đòi lại?"


(Lời dạy của mẹ về thời gian và văn minh)

 Đang đi tìm thông tin về cá thì gặp thơ. Hay nhỉ! Đã vậy gặp luôn cái ông bác sỹ cắc cớ có tên giống con gái kể chuyện về cụ Hy hay gì đâu: http://www.dohongngoc.com/web/goc-nhin-nhan-dinh/tham-nha-van-trang-th%E1%BA%BF-hy/

 Vậy thì cắn thử thêm miếng thơ của cụ nè:

"Miếng bánh mang dấu răng NÀNG  nằm buồn hiu
và khô queo trên mặt dĩa đầy xác kiến.
NÀNG đã từng cắn CHÀNG và CHÀNG biết răng
NÀNG không có độc.


Vậy cớ sao dấu răng NÀNG trên miếng bánh bị bỏ
quên lại tiêm vào tâm hồn CHÀNG một giọt nọc
không bao giờ tan của nỗi đau tuyệt ngọt?"


(Dấu răng)

Chân dung nhà thơ Trang Thế Hy qua nét vẽ của Nguyễn Trung (http://evan.vnexpress.net/News/chan-dung/2010/07/3B9AEB89/).