Tuesday, 25 May 2010

Vừa trắng, vừa trong

Lần đầu tiên đến Cần Thơ, xứ của người đẹp Tây Đô, tete cứ chăm chăm nhìn mấy cô thiếu nữ để coi gạo trắng nước trong là sao. Hí hí. Chỉ tội tăng độ lão cho “còn hai con mắt” trợn trừng cả hai...

Chiện đó nói mắc cỡ thí mồ, chưng ảnh coi chơi hen.

Nhà khách trên bến sông nên tranh thủ chộp vội mấy tấm ảnh làm bằng “Tây tiến, đoàn quân” đã bạc tóc. Hóc. Chụp bằng máy tự động nên được nhiu thui hà, hổng có ạt được (là nói cho chỏng chảnh zị thui chứ bít ạt chít liền).

 

5h30 xuống nhà hàng. Hỏi cô gái “nhà ở đâu ta bán... cà phé chưa”. Đúng 6h mới bán nghen bác. Sốc. Thui thì có bình minh trên sông.

 

Màu huyết dụ, phơn phớt sắc tiá trong mờ mờ nhơn ảnh tưởng trên sông khói sóng mà hổng phải. Cái máy ở trong phòng lạnh nó đọng hơi nước thấy thương zị đó.

Ra sức chà xát, xức dầu, hà hơi, nói hơi lai tỉnh (được cái ảnh bán ạt ở đầu í). Thuyền ai về sớm quá nhỉ. Xa xa là hai cái cột để văng dây thành cầu dây văng đó mí bạn.

 



Ban đêm nhìn huyền ảo hơn (cây cầu không tỏm đó).

 

Vầy thì chơi một cú “vẽ vời” cho nó hợp với cảnh đang trên thuyền, sóng xô lớp trước đè lớp sau, lắc lư một cú chụp.

...

No comments:

Post a Comment