Người ngựa, ngựa người, hàm thiết, xiết hàm
Nhớ T.
Hắn là bác sỹ ngoại khoa.
Thoạt nhìn thì thấy hơi khắc khổ. Nhìn kỹ thấy cũng vẫn khắc khổ. Da ngăm đen giống tete. Dáng không cao lắm, nói toẹt là hơi thấp (khác tete). Trung học đệ nhất cấp (là cấp hai bi giờ) hắn tình cờ biết tui mà tui vô tình chưa biết hắn. Rồi tui cũng biết hắn vì vật đổi sao dời hai đứa học chung trường - lúc đó ai cũng biết hắn. Hắn là sao sáng hoạt động phong trào, kiu là bônsêvít (ngược lại là mensêvít).
Cấp ba đương nhiên là cả hai đứa biết nhau mà chả hề chơi chung và cũng không nghĩ là sẽ chơi với nhau. Lạ.
Cấp bốn mỗi đứa mỗi đường - tức là mỗi đưá học mỗi trường ở mỗi tỉnh.
Cấp năm, tức ra đi làm (hắn bằng đỏ; may mà tui cũng ra trường được, không thấy kiu là bằng gì) run rủi sao lại gặp nhau. Tự nhiên chơi thân. Hết lạ. vậy mới là duyên.
Khi nhậu tưng tưng hắn thường hát bài ruột. Không hay nhưng rõ lời và rất to (vậy mới bốc). Love Story, Francis Lai, với lời Việt không phải của bác Phạm Duy mà của một bác dân gian nào đó:
Có bà già đứng đái
Bà già đứng đái
Ông lão đứng nhìn
Bà già cứ đái...
Đại để vậy!
Tete thầm nghĩ đúng là “Love means never having to say you're sorry...” hắn lâuvơ kiểu hát đó nên cần gì phải so ri, so đũa gì. Anh chị em ai nghe cũng cười khá khá. Đám độc thân cứ rình rình những cặp vợ chồng trong khu tập thể đang lén lút nấu món gì ngon ngon là la toáng “ai kiu tui đó” rồi cầm bầu rượu xông vô ăn... ké. Rồi hắn hát coi như trả chi phí. Anh chị em vỗ tay, bè nữa là coi như khổ chủ... lời thì có lời mừ lỗ sặc gạch.
Tưởng gì. Hắn lấy vợ. Tức nhiên vợ hắn đẻ. Thỉnh thoảng vợ chồng hắn kiu tete qua nhà... ún cà phé.
Không tưởng được. vợ chồng con cái nhà hắn đi Mỹ. Ôi miền đất hứa mà hắn lỗi hẹn tùm lum.
Tete ơi anh sai lầm rùi chú à. Nói tiếng Anh tàng tàng. Đụng xe bẹp dí trên highway. Con cái mỗi ngày mỗi xa cách... híc. Hắn quyết chí học lại. ghê.
Hắn về Việt Nam có công chuyện. Kiu tete đi nhậu. Toàn kể chuyện đi học trường Dược ở bển. Đợi hoài không thấy hắn hát bài chiện tình. Bữa nào hắn về lại phải bắt hắn hát mới được.
Biết dùng lời rất khó -
Để mà nói rõ...
Ôi biết nói gì -
Cuộc tình lớn quá!
Chuyện tình đáng nhớ -
tuy cũ như là biển già trắng xóa
Cuộc tình quý giá -
như những ngọc ngà nàng dành cho ta
Ôi biết nói gì?
No comments:
Post a Comment