Xưa hổng có nhà tui là kẻ vô gia cư chỉ có không cư trú bất hợp pháp, hic. Ít xưa hơn có cái nhà trên dà hú cũng chỉ có dậu mồng tơi thế thui nhưng cũng mang tiếng là tiểu gia nhờ cái nhà nho nhỏ (không trồng hoa tím). Thời thế đổi thay, quy hoạch quy hiếc, đào đường đào điếc chốn ấy thường kẹt xe, tắt tị chỉ được cái ít bụi nhưng sẽ giải toả, hic hic. Không bụi mà tự nhiên sinh ra tên bụi đời. Tui.
Nhớ xưa hay hát nghêu ngao:
CÁI NHÀ
Cái nhà là nhà của ta, công khó ông cha làm ra.
Cháu con ta gìn giữ lấy.
Muôn năm kiến nước non nhà.
Xóm làng là làng của ta, xương máu ông cha làm ra.
Chúng ta phải gìn giữ lấy.
Muôn năm giữ vững cõi bờ.
Cánh đồng đượm đầy hương hoa, công khó ông cha làm ra.
Giữ dân ta gìn giữ lúa.
Nuôi nhau chung sống một nhà.
Xóm giềng là cùng quê hương.
Chung sống vui bên ruộng nương.
Có nhau để cùng chung sức.
Vươn lên non nước hùng cường.
Cõi đời là đời của ta, nuôi dưỡng công lao mẹ cha.
Lớn lên để gìn giữ nước.
Thay nhau xây đắp sơn hà.
Bài này hơi bị cổ lổ xỉ, ai không biết hát thì tới tui tập cho. Mà cũng chả cần bày vẻ chi mất công, cứ hát kiểu rap vậy mà hay.
Ủa rồi nhà đâu, bụi đâu? Thì thế, đợi đi nghen, ta đi quét bụi với hốt nhà về chưng sau, hề.
No comments:
Post a Comment