Thursday, 30 October 2008

Thư gửi cho Khanh


220 magnify



Tui có ông bạn già thích chơi trò giải ô chữ. Kiu là anh mới đúng vì ổng già hơn (xấu hơn, sao tự nhiên có xấu đẹp ở đây). Ổng là chủ quán cà phê sáng nào tui cũng ghé uống. Thường ổng cũng hay hỏi mấy chỗ bị bí. Tức nhiên giỏi gian như tui thì nhòm vô là nhanh chẩu cho đáp án liền: để em về nghiên kíu rồi alô cho anh nghe, mấy cái này em biết tỏng rồi nhưng lâu quá đâm lú lẫn. đúng là hảo sĩ diện.

 

Sáng nay tự nhiên, không cố ý chứ, ổng đưa tờ báo hỏi “ê, chỗ này điền chữ gì tete”? Lõ mắt đọc dòng gợi ý cho cái ô hàng ngang mà ổng đang bí mình cũng tê luôn khi: cái gì mà giống thư rồi thêm hai câu trong truyện Kiều.

... kể hết xa gần/Nỗi nhà báo đáp, nỗi thân lạc loài. Ủa Cụ Tố Như có ziết mấy câu này hả mấy zu? Cái dòng đó có 8 ô, ảnh điền được 3 mẫu tự rồi:

O ả O O O i O n.

Ngừi ta đã làm hết gần 50% còn có ½ nhờ mình, mà mình trót nổ mấy lần là thiên hạ có mấy bồ văn thơ thì trong bụng em chứa đủ (vậy mà sống được cũng hay) không lẻ lại nghiên kíu tiếp.

 

- Anh đưa em mượn cái kiếng coi!

- Chi zậy, kiếng mát anh đâu đem theo

- Kiếng lão của anh ý

- Anh bị loạn thị mừ

- Kệ cũng được, đưa em, óc em cũng hơi loạn mà. Rồi, anh đi chỗ khác đi, ngồi kế bên sao si nghĩ được

- Ờ anh ra pha cà phé đặc biệt cho

 

Tui liền so ngang so dọc hết cái ô chữ nhỏ xíu, tìm coi có chỗ nào bám víu không mà trời ơi chỗ nào mình biết thì ổng điền hết trơn, những chỗ mình chẳng chút quen biết thì ổng để trống trơ trống trốc (chơi tui hả anh). Gì mà ả, rồi i rồi n mừ lại là thư, sao không e, o mình còn nói đại là meo (thì giống thư). Muốn kiếm thêm vài ký tự thì càng đực ra: dòng thì hỏi album mới ra của ca sỹ yyz (là ai), dòng thì nhóm nhạc rất hip hop nổi tiếng với bài zzc (có bài này hả).

 

Thôi ráng về với Kiều với Vân zị. Mà Kiều thì chỉ nói với mình cái đoạn e ấp với chàng Kim (gì mà quỳnh mà giao), rồi lại xăm xăm băng lối vườn khuya một mình thui chứ có thư từ gì đâu; hay có viết mà không kể với mình. Vân thì chỉ có vô tư ngủ rồi lấy Trọng thôi chắc đâu hơi sức mà viết thư.

 

Coi lại ô chữ thì thấy giữa i và n còn một mẫu tự nữa mà tiếng việt thì vị trí này chỉ có nguyên âm thôi, a thì có vẻ không ổn vì thư mà sao lại gian (nhiều lúc cũng có nhưng mấy thứ khác gian nhiều hơn), ơ cũng vô lý vì hồi đó đã có tên hàn cuốc đâu mà kim chi ơn hay jang zi ơn. Cứ đánh vần đủ 24 chữ cái tui chơi vô chữ ê. Giỏi thiệt. Cuối cùng tìm được chữ chi biết hông?

 

Mảnh tiên.

- Anh ơi ở đây chắc là mảnh tiên thôi vì chắc ngừi này gấp quá xé đại một miếng giấy hoa tiên. Em phải đọc thầm truyện Kiều từ đầu đến cuối mà đúng cái chỗ có hai câu này em lại hơi quên quên, thường em đọc thuộc làu truyện kiều ngược xuôi chi cũng được.

- Ghê vậy, thôi uống cà phé đi, để anh điền vô, gửi cho báo nếu có giải anh mua tặng em nguyên xấp bao thư làm kỷ niệm.

 

Thôi kệ ảnh, đi làm kẻo trễ xếp lại phát cho một lá thư thì tan nát đời, liu lạc như kiều thì khổ.

 

Vào cơ quan, giở lại truyện Kiều thì hỡi ôi. Câu này nằm trong đoạn Thuý Kiều gặp... Sở Khanh! Câu thứ 1081. Thiệt là nhẹ dạ. hổng viết cho ai lại viết cho

 

Một chàng vừa trạc thanh xuân,
Hình dong chải chuốt, áo khăn dịu dàng.




Ờ mà trách sao được, hoàn cảnh lúc đó thấy đâu bám đó thui. Tui mà lỡ bị bắt vô lầu xanh hổng chừng thấy áo khăn te tua còn tin nữa là dịu dàng. Thương thiệt. Đã vậy khi nghe Khanh bảo “Rằng: Ta có ngựa truy phong”, Kiều tin liền, chắc nàng nghĩ ngựa chạy đuổi bắt được gío thì lý nào không thoát khỏi tú bà. Phải chi hồi đó nàng biết câu “quất ngựa truy phong” thì đâu đến nỗi. Ờ mày câu đó mãi sau này mới có (thì chắc từ tích này mà ra chứ đâu).

 

Thôi thì:



Đến phong trần, cũng phong trần như ai!

 

Phong là gió, trần là bụi, tự nhiên thấy tui ngày nào cũng băng mình trong gió bụi mà có sao đâu. Mà đâu phải mình tui, cô nào cũng vậy mà (đi xe hơi đỡ phong trần hơn nêu mới gọi là phong lưu).

Từ mảnh tiên mà ra tới ách tắc giao thông, ô nhiễm không khí rồi hả.

 

Thôi thiệt.
Tags: | Edit Tags Wednesday October 29, 2008 - 07:03pm (ICT) Edit | Delete




Tuesday, 14 October 2008

Giống Thánh Gióng nhưng không phải thánh


249 magnify



Năm 2004, Thủ tướng Phan Văn Khải đã ký quyết định lấy ngày 13/10 hàng năm làm ngày Doanh Nhân Việt Nam. Ngày 13/10/1945, Bác Hồ có thư gửi giới công thương Việt Nam. Vậy là cấp bậc thấp nhất trong sỹ nông công thương đã có ngày riêng để vinh danh những tấm gương kinh doanh. Hình như sỹ thì chưa có ngày riêng thôi, cũng phải, dài lưng tốn vải, chèn ơi!

 

Doanh Nhân thiệt là nặng nợ với đời với người với mình nghen. Doanh là phải kiếm được lời, Nhân là phải trọn đạo làm người, đã vậy còn thêm Việt Nam nữa là phải trọn đạo Việt nữa. Thương ghê. Mong cho các bác doanh nhân hùng tráng như Thánh Gióng nhưng đừng cởi ngựa bay về trời làm thánh mà ở lại vui với chốn trần gian như lời một triết gia biểu là dù thế nào chăng nữa tui cũng yêu trần gian điên dại này.

 

Tự nhiên kiếm được mấy câu của các ông “sỹ” dạng tổ sư nói về nghề buôn bán, đạo buôn bán. Đọc chơi.

 

“The business of business is business”: Milton Friedman (31/07/1912 - 16/11/2006), Nobel kinh tế 1976.

 

"Efficiency means doing things right, and effectiveness means doing the right things. It is far more important to do right things than to do things right.": Peter Ferdinand Drucker (19/11/1909-11/11/2005), được coi là cha đẻ của khoa học quản trị.

 
“The essence of strategy is choosing what not to do”: Michael Porter, may quá ông này còn sống, không những vậy đã từng nói với nguyên Thủ tướng Phan Văn Khải đại ý: Doanh nhân tạo ra tài sản, chính quyền không tạo ra đâu, không những vậy còn sắp sang Việt Nam thuyết trình (12/2008); không những vậy ổng còn được coi là cha đẻ của môn quản trị chiến lược, tức nhiên là cho doanh nghiệp.

  

 

 

Tags: | Edit Tags Monday October 13, 2008 - 08:51pm (ICT) Edit | Delete



Thursday, 9 October 2008

Sờ thì cứ sờ!


333 magnify



Em nhớ lúc nhỏ có vô sở thú coi voi. To. Rất cảm giác. thiệt mà. sau này hơi lớn chút (lúc biết chữ) em có đọc câu chuyện thầy bói mù sờ voi trong sách (truyện cổ tích hay quốc văn giáo khoa thư ko nhớ). Thấy vui vui. Bụng nghĩ thầm mấy ông này có vậy mà cũng cãi nhau, uýnh lộn wá xá tùm la.

 

Lớn hơn chút nữa (già mới đúng) thấy hay hay. Thấy mình nhiều lúc y chang mấy ổng. Em không hành nghề bói toán nghen (sợ công an bắt). Giờ già thiệt thì thấy sâu sắc. Mình gần như y chang mấy ổng chỉ khác là ko mù mà chỉ bị lão thị. Không sờ voi nhưng thích bói. Hơ.

 

Câu chuyện cũng vậy thôi - nội dung không thay đổi, số chữ không thay đổi, nhân vật vẫn không sáng mắt ra, con voi cũng chả già thêm hay to hơn (chuyện không nói thì chắc là vậy). Vậy em thay đổi ư. Đúng gòy em. Soi gương thần đi. Giờ mới phát hiện được chưn lí. Hà hà. Khoái thiệt.

 

Giờ có ai hỏi em biết con voi không? Em chỉ mạnh bạo nói: “dà, biết chúc chúc”. Bộ nhìn hổng rõ hả. Đeo kiếng đen vô. Đeo rồi. Nhìn rõ. Vậy mới kiu là chút chút đó du. Tự nhiên em cảm khái mà khoái chí tử cái câu thấy vậy mà hổng phải vậy.

 

Bữa nọ em mới thí nghiệm (không phải lấy thân làm vật thí nghiệm đâu). Em kiu thêm 4 đứa bạn cho đủ 5. Tất cả lên tắc xi vô sở thú coi con voi. Kiểu này kêu là giả lập lại tình huống. Khác một điều là cả 5 tên không ai hành nghề thầy bói dù thỉnh thoảng có cầm tay cầm chưn con gái để rờ rờ, coi coi, phán phán. Khác thêm chút nữa ai cũng thấy đường, thậm chí mắt còn tinh hơn mắt cáo.

 

Coi cho đã đi nghe. Rồi. Ra quán nghỉ, uống bia cho có chút hèm - hèm zô, lời za. Số 1 tả con voi coi: là cái con có bốn chưn như cột nhà, mình to như cục đá, đuôi như chổi xể, vòi như con đĩa, tai to như con bươm bướm. Số 2 hổng thèm cọp dê tài tả của số 1 thao thao voi là loài động vật có vú thuộc loại bự xự thứ tư trên đời này (nhứt điểu nhì ngư tam xà tứ tượng), có răng cửa kéo dài thành ngà, mũi kéo dài thành vòi, rống giống tặc zăng (ngược lại thì có). Số 3 tiếp lời con voi dòm thiệt là bệ vệ mà nữ tính, cha nội này thiệt là độc đáo nghen dù zero về văn miêu tả. Số 4 thì nói tụi bây thiệt là thiếu góc nhìn, thiếu chất ạt, ta đứng ngược sáng nheo mắt nhìn 47 độ từ dưới lên thì thấy voi như một in xì tôn lây sần bằng súng ngắn, quả đồi và tua tủa chông nho nhỏ trong cháy đỏ hoàng hôn. Số 5 rút ra máy ảnh số nói coi đi mấy ông thầy, voi là vầy nè. Vô duyên thiệt á.

 

Chỉ có cô chủ quán cừi cừi rồi mời 5 voi xơi nước xáo, khen mấy anh nói chiện zui ghia, ai cũng giỏi xiệt. Ủa sao cổ hổng khen mình mình ta (mình giỏi dứt mà).

 

Thực ra thí nghiệm của em làm thí zị thôi chứ đúng chất pha học là phải lặp mấy lượt nữa mới đáng tin (theo brồ zét em tự làm là phải đi sờ voi châu Phi, voi ma mút v.v. nữa lựn, í lộn coi voi chứ, coi vào bình minh, coi vào hoàng hôn, coi lúc đúng ngọ với lại giờ hoàng đạo...). Dù vậy, em đâu cần ai tin, em tin mình ên là ngon gồi á.

 

Kết luận: đừng rủ ai đi coi voi, lỡ có rủ đi hay bị rủ đi nhứt quyết không đi, lỡ mà đã đi thì nhứt quyết coi con kiến nghe, lỡ đã coi voi thì thà chết không mô tả, không chít được mà phải mô tả thì nói trước hồi học tiểu học em thường được con ngỗng khi tả voi, lỡ tả tá lả thì đừng đinh ninh về bất cứ con voi được tả nào. Lỡ đã in chết trong đầu con voi của riêng mình thì... thôi vậy!

 

Tổng kết: cứ yêu đắm coi voi của mình dù ngoài kia còn tới mấy thế giới voi nhưng hổng cần phải giựt cho được giải voi của năm chẳng hạn.

 

Tự kết: viết xong tự nhiên nhìn đâu cũng thấy voi.

 

Toi.
Tags: | Edit Tags Thursday October 9, 2008 - 11:59am (ICT) Edit | Delete




Friday, 3 October 2008

...Nhỏ hông học lớn làm đại uý


333 magnify



Hôm nay đọc báo thấy ngày 02/10 hằng năm là Ngày khuyến học VN theo quyết định của Thủ tướng Chính phủ.

 

Học mà quan trọng vậy sao.

 

Nhưng mà học để làm gì?

 

You nào biết chỉ cho em nghe.

 

Tự nhiên hỏi mình câu này xong cái ngẩn ngơ cái tò te lun. Chít thiệt.

 

Đa tạ trước.

Nếu có câu trả lời hay sẽ khuyến mãi thêm món quà thiệt độc... hi!
Tags: | Edit Tags Thursday October 2, 2008 - 05:37pm (ICT) Edit | Delete