Monday, 31 March 2008

Entry for March 31, 2008




Cánh hồng vàng tiễn tháng ba

Thêm một tháng, một quý nói thật đã tan

Mai nói dóc cho hết tháng

mà thực ra mấy khi nói thiệt

nhiều lúc hoang mang chẳng biết nói chơi hay nói đùa.

tôi chỉ mới nói đùa

mà cả thế giới khóc đầy vơi

mấy chú râu xồm bee gees thiệt là biết nói chơi.

Thursday, 27 March 2008

Đất, đồng, bạc, vàng, kim cương, bờ la ti num




Tháng rồi có hai lần vô bệnh viện!

Cũng hổng bệnh tật gì mà là để chọn cảnh cho bộ phim “nam bác sỹ” sắp ra! Nói ko phải chảnh chứ đây cũng chỉ là chuyện phụ cho chuyện chính là đi thăm mấy bà bầu... bể bầu. Người ta kiu ở bầu thì tròn ở ống thì dài nhưng thấy mấy cục cưng tương lai của non sông gấm vóc không dài cũng chả tròn mà chỉ đỏ hỏn ngủ li bì (chuẩn bị lớn lên mà thức nghe con).

Bà nào mặt cũng xanh lè, người bự chảng, đi lại khó khăn, hổng dám cừi lớn... vì đau (đáng kiếp, ai biểu ham) nhưng ai cũng rạng ngời một niềm vui, ko kêu là hạnh phúc mới đúng, mà chắc bữa nào ráng đẻ thử thì mấy người mới biết. Đã zị, có ngừi mang nặng cho đã đời chưa được hưởng cái sung sướng của đẻ đau thì bị bác sỹ đè ra mổ bụng mất tiu (vậy mà kiu lương y từ mẫu). Ai đau đẻ rồi mà không đẻ được thì lời: được đau, được mổ. Ui da. Xuýt xoa.

Có anh bạn già, ham vui sớm nên cả chục năm trước đã lụi hụi vô bệnh viện lo cho việc khai hoa nở nhụy. Ảnh kể trời ơi tê tê ơi là cực, lăn lóc, râu tóc dài. Dơ. Ngồi la lết vừa run trong dạ vừa thấp thỏm chờ ngoài xó căn tin. Vậy mà nghe mẹ tròn con cũng... tròn thì thấy rưng rưng. Rồi lẩm nhẩm hát “hạt bụi nào hoá kiếp thân tui” mà thấy thiệt là mênh mang, mênh mông thong dong cả cõi lòng không tả được. Mà đã lắm. Vậy mà ko hát lớn lên cho nó rock. Cha này thiệt!

Ngày 14/4/2004, ASIMO - "người máy thông minh và giống người nhất thế giới" - đã có cuộc trình diễn ra mắt. Đúng 9 giờ 30, ASIMO bước ra từ cánh cửa tự động trên sân khấu giữa tiếng nhạc và tiếng trầm trồ của hàng trăm khán giả. Lần đầu tiên, người ta chứng kiến một người máy "bằng xương bằng thịt" bước đi độc lập, lên xuống thang gác... và biết khóc trước những em nhỏ Việt Nam.

Ngày 21/4/2004, vào lúc 20 giờ, ASIMO sẽ tham dự lễ trao giải thưởng "Sáng tạo Khoa học Công nghệ Việt Nam" do Bộ Khoa học và Công nghệ VN tổ chức tại Nhà hát lớn Hà Nội, chương trình được truyền hình trực tiếp.

Ngày 17-18/8/2005, Asimo - người máy thông minh và được đánh giá là giống người nhất thế giới của Tập đoàn Honda (Nhật Bản) trở lại Việt Nam. Đây là lần thứ hai Asimo tới Việt Nam (lần trước vào tháng 4/2004); giao lưu với các bạn nhỏ tại TP.HCM tại Nhà thi đấu Nguyễn Du; ngày 20/8, truyền hình trực tiếp trên VTV3 vào lúc 20h.

04-07-2007, ASIMO Celebrates Honda's Prestigious ‘Advertiser of the Year' Award in Cannes.

...

Em nào không biết Asimo nào? Mấy em biết rồi được 10 điểm và một bông hoa về khoe với bố mẹ hay người yêu nghe chưa. Thằng nhóc máy (chắc vậy chứ có sờ kiểm tra được đâu) cao 1,2m nặng 52 kg, có hình dáng của một đứa bé 10 tuổi được hoài thai đến 2 thập kỷ (ở mình kiu chửa trâu cũng chả thấm tháp chi) của biết bao ông bố, bà mẹ iu tú của tập đoàn hông đa đó. Tính đến 2007, có 46 chú ASIMO, mỗi em có giá thành sản xuất chừng 1 chai (đô la hỏng phải ba xị đế) và vài đứa có thể ở đợ cho ai iu trẻ hỏng iu tiền: $166.000/year. Quên: Asimo = Advanced Step in Innovative Mobility, còn nghĩa tiếng Nhựt là cẳng (legs).

Mấy cô mấy chú thấy kô. Bọn truyền thông nó hay đao kiếm phèng la, to mồm, giựt giựt vậy thôi. Những gì Asimo thể hiện được chẳng là cục xí muội gì so với đứa trẻ thiệt. Nó chắc phải là thái sư phụ của asimo. Nè nhe: đố asimo biết ị ngay lúc bố mẹ đang ăn, chưởi thề vô tư khi bố mẹ đang tiếp khách, biết nói yêu tổ quốc, yêu đồng bào, biết bán vé số hay phun lửa nếu lỡ bố mẹ nghèo v.v. kể ra hết thì chắc asimo khóc lụt luôn xứ anh đào vì tủi thân, rồi cắn lưỡi cho chạm mạch chơi. Vậy mà chỉ cần có hai cô chú thôi, thêm chút sức lực nữa, thêm chút thì giờ nữa, là vô tư muốn sản xuất bao nhiêu sư phụ của asimo cũng được. Thậm chí chỉ một người cũng sản xuất được lun (nhớ hỏi lại khoa hiếm muộn). Sướng nhé.

Ráng nhớ thêm chút xíu là trước đây mấy cô chú (anh lun nè, tức nhiên) từng là niềm hạnh phúc của mấy bác ngày nay đó nghe. Ôi thôi thôi đúng là vòng đời luân chuyển. Lang thang đã điếu rồi thì nhớ com béc soriento mà trả cái nợ quấy rối thời còn tắm cởi truồng à nghe. Còn không thì có nước dứt áo ra đi, dứt quần bỏ lại, vô đại chủng viện hay lên chùa mà cầu giải thoát, mà đoạn đứt dòng đời chảy chảy.

Ai muốn có cô/chú bé triệu đô. Giơ cao tay lên!

Ai da, hôm qua là sinh nhật Đoàn. Vậy các đoàn viên phải nhớ xung phong cho đúng phong cách đâu cầu thanh niên có nghe.

Ai quá tuổi đoàn thì cũng phải xung phong cho đúng phong cách hậu đoàn viên nhớ chửa.

Còn mấy em nho nhỏ nữa thì phải nhớ tiến lên đoàn viên, em ước ao bao ngày nhé.

Mấy em chưa ra đời thì ráng chọn lựa chỗ cho ngon há!

Wednesday, 19 March 2008

Entry for March 19, 2008




Tôi trao cho bạn một con chữ

bạn hãy để nó rơi trong lòng

như viên xúc sắc sáu mặt biến hóa

có lần đổ ra là

cả một mùa xưa...

(thơ Hàm Anh)

Wednesday, 12 March 2008

Điên... đến tận ngón út chân trái




Tay run.

Chưn run.

Ngực lép phập phồng.

Môi tái.

Mắt trợn.

Á khẩu hay chỉ lắp bắp...

wá ghia.

Friday, 7 March 2008

7 3




Hôm nay mồng bảy tháng ba

Nam giới đồng loạt đi ra đi vào

Kính thưa toàn thể đồng bào

Đồng lòng nam giới đi vào đi ra

Quanh năm lăn lóc, la cà

Hôm ni cũng rứa lóc lăn cà là

Hôm nao mồng tám tháng ba

Anh em ỏn ẻn là đà đa đa

Ngày vui ngắn ngủi tí ta

Anh em ta lại lăn la là là

Wednesday, 5 March 2008

Con khỉ...




Hay loài linh trưởng nói chung, tất nhiên là tổ tiên của con người (homo sapiens) theo thuyết của Đạc Uyn nhờ tiến hoá, nhờ chọn lọc tự nhiên, nhờ chấm chấm chấm. Vậy mà sao những chú linh trưởng ngày nay (khỉ, tinh tinh vân vân) hình như ít đau khổ như ngừi hé (không biết lúc vừa sinh ra chúng có khóc thét lên đòi chui trở vô như tụi tui không). Chỗ này dự đoán (ko có thưởng) thôi vì tui có là khỉ đâu mà biết chúng vui hay cô đơn. Ờ mừ mấy ngừi có phải là tui đâu mà biết là tui biết hay không. Thiện tai! Biết vậy ngày xưa đua đòi tiến hoá chi cho giờ bùn, hối ha hối hận.

Hèn chi mấy vị học giả phải mài hết óc ra để mà răn bảo, ai ủi tụi mình. Xời, nói dễ ẹc. Dù hay (nhiều lúc dở khẹt).

Nè:

Enjoy yourself-that's the best way to pray. (Wer am Meisten geniesst, betet am Meisten); ông Georg Büchner (1813–37), nhà viết kịch thuộc dòng ariel cao quý.

Mượn tiếng Hán-Việt mà diễn:

Tri túc tiện túc, đãi túc hà thời túc

Tri nhàn tiện nhàn, đãi nhàn hà thời nhàn.

Biết đủ thì đủ, biết nhàn thì nhàn!

Thôi đi các cụ.

Hỏng lẽ mang tuổi xuân hừng hực khí thế của tụi cháu lên non tìm động hoa vàng xong quên mọi niềm zui tục luỵ sao. Lại có vĩ nhơn dạy sống là phải đấu tranh thì tụi cháu tránh đâu được í chí vươn lên, giành dựt cho đủ cái gọi là đủ. Hôm nào hết xí quách hẵn hưởng nhàn có nhứt cử lưỡng tiện lợi ko?

À mà cũng có quà cho quý ma đam nè:

When you marry your mistress, you create a job vacancy; James Goldsmith (1933–97), nhà chính trị tài chính Anh cuốc.

Đúng thiệt, chú nào cưới được bà chủ thì chắc bả về nhà làm nội tướng (chẳng qua phong tước vị cho vai nô lệ thôi, lỗi tại em mọi đàng các chị ơi) nên ghế giám đốc trống. Bả khỏi phải suy nghĩ lại được hưởng niềm vui tục luỵ mà lại làm ơn khi tạo cơ hội cho một chị khác. Ráng học theo coi.

Ờ mà mấy ông ý nói được thì tui cũng được nói mới công bằng chứ. Biết đâu mấy chục năm sau, em blogger nào đó lại trích dẫn thì cũng hớn hở nở toàn thân.

Học đòi thôi: Satisfy yourself-that's the best mind to cry.

Miễn dịch... mắt trái nên không miễn dịch mắc phải.

Thoải mái chút đi.

Bố khỉ.

Saturday, 1 March 2008

1 tháng Ba, hú hồn, hú vía




Hôm này đã là ngày 1/3/2008 rồi. Tháng Ba thiệt là ghê. Tên thì đặt theo thần chiến tranh của thần thoại La Mã. Hồi xửa hồi xưa được coi là tháng bắt đầu của năm mới dữ nữa. Hèn chi phụ nữ chọn ngày 8/3 cho nó có khí thế. Hổng biết các nữ chiến binh amazon ăn ngày 8/3 như thế nào ha.

Hôm xưa, là hôm qua là ngày 29/02 thì hổng có ghê. Theo lụt lệ là ngày phụ nữ toàn quyền cầu hôn với nam giới. Nam giới từ chối hả bị trừng phạt liền. Ghê hông. Hông. Mà đúng ra là nguyên năm nhuận lận đó. Chắc thấy hổng lẻ để nam giới trong 366 ngày cứ phải nhìn trước nhìn sau, âu lo, thắt thỏm cứ giựt mình thon thót mỗi khi có cô chưn dài tới cổ nhòm mình hay thậm chí trốn nhủi lên núi (trên đó còn có sơn nữ) nên sau luật chỉ nén lại còn 1 ngày thôi là 29/2 hay 24/2 theo lịch Gregorian. Ko tin thì kên wiki mà coi.

Có hẳn poster à nghe:

Image:PostcardLeapYearBeCarefulClara1908.jpg

May. Hay không may. Năm 1908, lụt này hết hiệu lực.

Image:PostcardLeapYearMaidensAre1908.jpg

Tiếc ghê. Ai?

Giờ cũng có mấy ngừi bạn tui sớn sa sớn sác, mặc đẹp, cừi tươi, bôi nước bông nồng nặc, vác thân mình rong rong, rểu rểu ngày 29, ý chắc để mong có ai cầu hôn hông?

Thôi đi quý zị, sớn sác là bị cầu hồn thì đừng trách chị em nghen.

Đợi 4 năm nữa đi.

Ở đó mà mong!