Chủ cửa hàng sửa xe 2 bánh (tức nhiên gòi, tui chỉ có 2 chiếc 2 bánh và gần có 2 chiếc 4 bánh thui) gần một cái chợ tầm tầm là một gã đàn ông cũng tầm tầm, đậm người, tóc xoăn, bụng to (bầu cỡ 6-7 tháng). Ông này mà tắm vòi sen bảo đảm phần dưới rốn không thể nào ướt được (nói nhỏ thôi), độ cái gì cũng bắt. ăn chắc! Tưởng đâu ổng chậm chạy, nặng nề, xoay trở khó khăn. Không hề. Dù ổng mặc quần tây, áo chemise hẳn hòi nhưng đứng lên ngồi xuống, xoay xoay, uốn uốn, éo éo rất khéo. Tui chạy xe vô. Gã hất mặt hỏi (hổng cừi), bị gì. Định nói sao huynh giống mấy bác sỹ kế mẫu wá, ai vô cũng hỏi bị gì? Lo khám đi mà tìm chứ tính lợi dụng sự nhẹ dạ của ngừi ta, rồi biểu ngừi ta khai hết, rồi khỏi khám sao? Bụng thì nghĩ zị dưng miệng thì cừi cầu tài, nhỏn nhẻn nói đệ bị đau bụng, í không hắn (xe) bị đau thắng (phanh). Thắng đĩa đó huynh, chiếc tương lai này đắt hơn thắng thường tới mấy triệu lựn á.
Gã gườm nhìn ý như có vậy mà cũng khoe, vậy mà cũng không biết đường mà trị liệu (là sửa á). Đúng là không biết trời cao đất dày, hổng biết phân công xã hội, chiên môn hoá gì ráo. Ai vậy. Rồi ổng bắt tay vô sửa thắng (chứ hổng lẽ chửa đau bụng cho tete.hê). Tưởng đâu chừng 10-15 phút là xong. Chao ôi. Chuyện chi nói cũng dễ, nhòm thấy cũng dễ, nghĩ rằng thiệt là dễ. Đúng bon. Làm mới khó. Ai cũng biết. Ai cũng chỉ thích nghĩ, rồi... nói. Rồi thôi. Để đứa khác làm ;))) Đời thế mới nhẹ nhàng như tơ. Cơ cấu để kẹp cái đĩa cho nó đứng ngắt. cứng ngắt. Cơ cấu thuỷ lực: có dầu, có pít tông có tay bóp, có truyền động, có kìm kẹp (là má phanh í, tưởng tượng hai cái má người cọ sát thì đâu có phanh được cái gì mà sao gọi là má phanh). Gần nữa tiếng ổng chỉ đổ dầu, xả ra, rửa nước, đổ dầu, xả ra, đổ nước, thỉnh thoảng chùi chùi vô quần (tiện ghê). Lắp má, bóp bóp. Tháo má, chà chà. Lắp má bóp tiếp. Tháo má, không bóp, không chà. Ổng la thằng nhỏ giúp việc chạy đi mua một chi tiết gì gì đó nhìn rất đẹp, vàng óng (chắc mạ vàng cho thắng thiệt ăn?).
Trời ơi, tui chỉ có mấy đồng bạc lẻ để sửa thắng mà cha này bày vẻ chi dữ vậy. Một điểm cần phải công nhận và khoe với mấy du là tay ông này xấu ghê lun. Nhòm như mấy trái chuối mắn (là chuối gì không biết). Vậy mà lúc ổng thao tác thì thiệt là đẹp, rất uyển chuyển, mềm mại, thậm chí rất dễ thương, mĩ thuật (bác sỹ giải phẩu chắc cũng khéo cỡ zậy thui). Kỳ, không, hay chứ.
Ổng vô nhà (vô tiệm) tui vò đầu si nghĩ. Coi mòi hổng xong, tui lò mò vô nhà lun (coi chả có làm chi mờ ám không). Phải tội chít. Ổng đang quét dọn bàn thờ, chùi chùi tấm ảnh đức mẹ đồng trinh. Maria chúa tôi. Tha tội cho con lo xa nghen!
- Huynh sửa lâu pà cố nên tui đi uống cà phé đây.
Chắc đang gần nước chúa, đầy lòng bác ái lần này ổng cười cười, gật gật chứ hổng gườm, huýt gì ráo.
Uống café đã đời, nghĩ sẵn những địa chỉ mượn tiền, tổng kiểm kê tài sản cá nhơn, lựa sẵn vài thứ để phòng khi phải gửi lại vì thiếu cash v.v. về tới nơi ổng vữn đang vặn vặn, chà chà, bóp bóp, lau tay vô quần. Pó. Bực chưa. Mà cũng thương ổng bầu này ghia: ta nói mồ hôi từng cục từng cục trên mặt ổng rớt xuống thềm hoang nghe cái bịch, nghe cái cạch, văng tung tẩy lun!
Cuối cùng cũng xong, ổng đứng lên, cái bụng rung rung, chà chà đôi tay (giờ lại thấy xấu quắc) vô cái khăn cũng xấu hoắc, dơ hầy, lau lau lại vài chỗ dơ trên chiếc tương lai, hổng cừi, nhỏn nhẻn nói “xong, ba chục”.
- Đô hay ơ rô ông anh (nghĩ bụng cha này chảnh, nhưng giá cũng được)
- Ziệt nam đồng.
Ơ rê ka. Đủ tiền trả.
Không biết phường có bắt ổng học tập và làm việc theo gương bác Hồ không mà ổng hành nghề thiệt là thiệt là lương thiện.
Mấy du đừng thấy mặt ai, tướng ai xâu xấu mà nghĩ họ làm chắc cũng xi xí là hổng được nghe. Những người iu công việc của mình thường có những cách thể hiện tuy nhỏ nhưng dễ biết lắm: làm chăm chú, thành thạo, nhanh nhẹn, dứt khoát, có cử chỉ như nâng niu, chăm sóc... thôi tự mà tìm hiểu lấy chứ ai mà chỉ qoài.
Mỗi lần bóp bóp, chà chà cái thắng tui lại thấy mình tội lỗi: chê người khác xấu, nghĩ người khác xấu tức là nghĩ xấu ngừi khác, suy đoán zớ zẫn, tiếc tiền, keo kiệt... thôi tự mà tìm lấy, ai mà tự phê quài.
Thêm chút xíu nữa: trong cơn bão giá này hổng biết ổng có khó khăn gì không, có tiếp tục bán dịch vụ với giá thấp hơn nhiều với giá mà người mua (giàu có) như tui sẵn sàng trả không.
Ở đó mà hỏi zớ zẩn, bữa nào hư xe ra gặp ổng là biết chứ gì. Hì.