Hát karaoke nghen?
Cũng hay nhưng nghĩ mình hơi bị “ẻo lả” nên tui chọn cách khác.
Tối muộn, trong ánh sáng mờ ảo của đêm phương nam chớm mùa mưa, tete chui vào hàng sách (không phải ở Ka bun).
Chuyện gì sẽ xảy ra? Tất nhiên, hồi hộp, gay cấn và kết thúc như nó không thể không kết thúc. Hép pi hay ần hép pi en đing.
Hãy thả trí tưởng tượng của mấy du bay bổng…
Ngày cuối cùng của hội sách 2012 (25/3/2012) – ngày cuối mới được giảm giá đặc biệt (chỗ nào ghi vậy thực ra có 10% thui), giảm giá 50%, thậm chí 80%. Sau khi rảo đi những nơi hấp dẫn như vậy tete tui ghé gian hàng của alphabooks để tìm mua vài cuốn sách của công ty này thực hiện (thú thiệt là cũng bị hấp dẫn bởi bảng giảm giá 30%). Biết là chỉ còn ít tiền nên tui chỉ dám lựa những cuốn dưới 100 đô (quyết định vậy đi) dù có cầm coi cuốn có giá gần 300.
Sau khi đã chọn cuốn cần mua (1 cuốn thôi, tại sao, cuốn gì thì xem tập sau nghen) tete cầm thêm hai cuốn có giá vừa vừa. Thế mà hỡi ôi lúc tính tiền vẫn bị thiếu. Đang lục tung hết các túi thì có một cô gái nhỏ nhắn, nói giọng nam bộ, đeo kính cận bảo là không sao đâu chú (là sao ta đang muốn mua thì thiếu tiền mà sao trăng gì trời). Lộn trái tất cả các túi thì quả thật chả còn đồng nào (có sao thiệt rồi chứ không sao sao được), loa thì dồn dập thông báo hết giờ, cuốn bồng về thôi mấy cô mấy cậu. Tui mới thú thiệt với các cô hàng sách và mong các cô đừng phiền cho tui trả lại một cuốn thì mới đủ tiền (còn tiền gửi xe nữa chứ bộ).
Bất ngờ, rất bất ngờ, thôi nói giản dị lại là bất ngờ, cái cô nhỏ nhắn đeo kính cận kia bảo cháu sẽ tặng chú một cuốn. Tui lắp bắp nói thôi thôi để tui trả lại một cuốn nhưng cô ấy cương quyết bảo để cháu tặng chú một cuốn. Làm như cô ấy canh sẵn từ lúc thấy tui lếch thếch lết vào rờ rẫm cuốn này cuốn nọ nhưng đều rưng rưng để lại nên mũi lòng. Rồi cô ấy bảo gì đó với hai cô thâu ngân và tui được tặng một cuốn thiệt (tất nhiên còn đủ cả tiền gửi xe). Cô ấy còn bảo chúc chú ngủ ngon và đùa thêm là cháu không chúc thì lát hội sách cũng chúc (thiệt ra hội sách đang phát loa về niêm phong, đóng cửa vân vân các thứ chứ ra tới cổng tui cũng chả nghe chúc).
Ôi thiệt là dịu dàng thiệt là nữ tính thiệt là độ lượng (sếch xy ở trển là dùng với nghĩa nữ tính đó).
Rồi sao nữa. Sao thì mọc đầy trời chứ sao nữa. Tui thì tay đầy sách chứ sao nữa.
Cám ơn cô hàng sách alphbooks.
Lấy xe mà lòng nhủ thầm chắc mình ăn ở cũng không thất đức nên trời thương, ý, người thương (cần phải to tát vầy không nè - ờ thì cái gì có chút xíu, mọi người nhòm hổng rõ thì cũng lấy kính lúp phóng to lên thôi, đúng không).
Tự bạch thêm tí: mấy năm trước về Vũng Tàu có chú bé bán vé số mời “ông ơi, ông mua cho cháu mấy vé” vậy mà giờ xuống cấp ghê chỉ được kêu là chú thôi (thiệt là nước mắt lã chả trong bụng).