Thursday, 22 September 2011

Một con, một con...

Con chi? À... chim.



 Đó mấy bạn thấy hai con chim sẻ có phương phi tốt tướng không. Thiệt là của Mỹ cái gì cũng... to! Hai chim này chụp vào một sáng tháng 10 năm 2007 ngay trước toà bạch ốc. Dòm mặt thấy tự mãn mà cũng đơn độc, có 2 “người” mà cũng nhìn đi hai hướng, chắc vợ chồng chim đang bất đồng về chuyện... chim.



Thiệt là Việt Nam ham to nhưng cái chi cũng... ruồi (không bu)! Đàn sẻ này chụp vào một sáng tháng Tám năm 2008 trong sân nhà thờ ở Đà Lạt. Phe mình rất nhí nhảnh, mi nhon và thích bầy đàn hen. Mặt thấy cũng lanh thậm chí lanh mưu, trong đó hầu hết đều nhìn về hướng... chuối (không nguyên nãi). Cũng có chú ngoảnh mặt, chắc bị tẩy chay hay hổng thèm. Nói chung cũng là rất... chim.

Nhân xem ảnh chim sẻ, tete mua vui cùng quý bạn vài câu chuyện không có hoa có bướm nhưng có... chim sẻ và hơn thế nữa. Hổng biết sao sẻ bị người xưa coi là ai con (icon) là biểu tượng không phải của chim mà của phường chim chuột, không, chính xác hơn là tiểu nhơn (chắc là người nhỏ).

Bởi vậy nêu cụ lưỡng quốc trạng nguyên Mạc Đĩnh Chi đã xé tan bức hoạ trong nhà thừa tướng của tàu rồi chưởi cho một trận cái tội dám vẽ chim sẻ đậu trên cành trúc vì trúc là bậc quân tử còn chim sẻ là kẻ tiểu nhân. Cụ cũng khó quá chứ tiểu nhân ở trên thì đến lúc tiểu nhơn hết sức thì cũng phải leo xuống thôi. Chắc cụ thương mấy chú quân tử chờ không nổi đến lúc tụi nó leo xuống (vậy mừ kêu quân tử 10 năm cũng đợi được).

Sau này tới thời nhà Nguyễn cũng có cụ nghè Tân dù hổng nói thẳng nói thật cũng có bài thơ chưởi xéo ông quan không phải của tàu mà của Việt, trong bài thơ nhứt ô bách tước (một chim quạ, một trăm chim sẻ) là 101 chim nghen:

Nhất chích, nhất chích hựu nhất chích/Tam tứ, ngũ lục, thất bát chích/Hà ô chi thiểu tước chi đa/Thực tận nhân gian thiên vạn thạch. Dịch ý là: 1 con, 1 con, thêm 1 con/ba bốn, năm sáu, bảy tám con/sao quạ ít, sẻ nhiều/ăn hết cả 10.000 đấu lúa. Giải: 1+1+1+(3*4)+(5*6)+(7*8)=101

Chắc cọp dê sử Việt mà bên tàu thời chiến dịch đại nhảy vọt, mao xu xi lịnh cho toàn dân diệt sẻ vì cứ tính mỗi con ăn vài hột thóc là ăn hết bao nhiêu là gạo. ta nói cha, mẹ, con cái cháu chắc sỹ nông công thương lính quan gì trên cả đại lục lấy đồ khua ầm ỷ cùng lúc đến nổi chim bay không dám đậu cho đến lúc kiệt sức tự động rớt bịch xuống đất. tội chim gì đâu. Đâu chừng 2 năm sau hổng có chim nên châu chấu sinh sôi nảy nở và gây mất mùa, dân tình chết đói tới 30 chục triệu. tội người gì đâu.

Tete có sưu tập, nghiên kíu coi sao bất công với sẻ vậy.

Dà, em cũng thấy vậy nên cố lục lọi thì thấy (thấy trước kể trước nghen, FIFO) phân khô của chim sẻ có dược tính (là vị thuốc trị bệnh á). Đừng tưởng gớm nghe, tên hay lắm đó, theo GS. Ðỗ Tất Lợi thì phân khô của chim sẻ tên là bạch đinh hương, hay còn có tên là ma tước phần, hay hùng tước xí; có vị đắng, tính ôn, hơi độc. Tác dụng tiêu tích, trừ trướng, sáng mắt, uống trong chữa tích tụ, sán khí, dùng ngoài chữa mắt có màng mộng, ung nhọt. ngưỡng mộ chưa.

Nếu còn chưa chịu "ước gì mình cũng..." thì chuyển qua thịt chim nghe. Theo hai danh y Tuệ Tĩnh và Hải Thượng Lãn Ông thì chim sẻ (không phải hùng tước xí – “hùng” nghĩa là phân chim đực nghe) vị ngọt, tính ấm, không độc, tráng dương, ích khí, mạnh lưng gối... Nó có thể giúp chữa một số chứng bệnh như liệt dương, xuất tinh sớm, ho kéo dài... bài thuốc này ai cần thì liên hệ.

Mùa này tete cũng hay đau họng nên khuyến mãi bài thuốc chữa nè (ai không tin ráng chịu đau họng vậy):

Cổ họng sưng đau: 20 hạt phân chim sẻ trộn với đường cát trắng, viên thành 3 viên, gói vào miếng lụa (hay mút xơ lin cho nhanh) ngậm trong miệng.

Tuesday, 6 September 2011

Sống, tự do, mưu cầu hạnh phúc – life, liberty and the pursuit of happiness

Con gái chắc mới được chính thức vô lớp hai hôm nay, sau khi các quan chức vung dùi “khi giang thẳng cánh bù khi cúi, Chiến đứng không thôi lại chiến ngồi”, đúng ngày hai tháng chín hỏi:

Tete ơi, nước nào không có độc lập thì không có quốc khánh hả?

ờ, ờ, chắc là vậy, mà cũng không chắc...

sao kỳ vậy, mờ kệ, miễn sao quốc khánh nhà mình ăn ngon là ô kê.

Vội tra cứu lại cho tường sử sách, tete thấy cũng kỳ kỳ.

Hán việt là quốc khánh; in lít là national day, fờ răng là fêtes nationales (google dịch giúp) nhưng cũng không hẵn là ngày độc lập, không hẵn chỉ có một ngày và cũng không hẵn là ngày cố định, không hẵn là...

Tra wiki thì thấy như pa kít tăng thì có ba ngày quốc khánh; thái lan thì theo ngày sinh nhựt của vua đương trên ngai vàng; ja mai ca thì cứ thứ hai đầu tiên của tháng 8... thú zị. Chưa hết, cũng có nước chưa chọn được ngày quốc khánh như đan mạch và liên hiệp anh. Hơ, thú kỳ chưa.

Thôi, học con gái chỉ chờ đến ngày quốc khánh để lại được ăn ngon, mặc đẹp (không mặc vẫn đẹp) mí lại rủng rỉnh ít tiền lẻ... đầy hết các túi.