Thursday, 11 February 2010
Có tội lội xuống sông
Câu đồng dao này tiếp theo là mai mốt có chồng hết tội lội lên...
Hôm nọ, sau ngày tiễn gia đình éo le tay ba tay tư táo về trời họp tổng kết cuối năm, tete mới lục lại mớ tiền đô vẫn chắt bóp lâu nay đem đổi thành 1.000 tờ 2 USD để lì xì cho tất cả bạn bè trên fake bút lấy hên, lấy chút lộc.
Ôm một đống tiền 100USD sang nhà hàng xóm (đổi chợ đen - ngân hàng... nhân dân cho lẹ, sức đâu mừ vô ngân hàng nhà nước). Chị hàng xóm khét tiếng chạy hàng ngoại tệ đon đả chào:
- chú tete qua chơi
- dà, dạ... chị đổi cho em mấy tờ 2 đô nghen
- tưởng gì, chị ghét 2 đô lắm, chị toàn tờ 200 đô hà, đổi không
- vậy tờ 200 hên hông chị
- tức nhiên, hên gấp 100 lần tờ 2đô
- vậy ha, em muốn đổi 1000 tờ có hông chị
- mười thiên thì chị không có liền chứ 1 thiên thì vô đây, vô đây
- vậy chị cho thiếu hen, ra năm ngày rộng tháng dài, nhờ tiền hên của chị, em trả đủ, ok.
Vậy mà chị ấy nỡ lòng từ chối thẳng thừng, sao lại có kẻ tàn nhẫn không biết đầu tư vào tương lai chút nào zị. Dù sao chị ý cũng thương tình bỏ đống tiền của tete vào cái túi mang sau lưng (đúng là dân prồ, trong nhà cũng đeo túi sẵn, y như cái bang 1 túi, gặp độ là chơi liền).
đon đả bảo, chị giữ đây ráng đổi cho tete, có là chị cho xe tải chở thẳng tới nhà em lun, híc, chị cũng có máu gala cừi ghia. Đang cừi cừi, tự nhiên mặt chỉ bùn thiu, bảo:
- chị khổ wá tete ơi
- đời là bể khổ mừ chị, em cũng khổ thí mồ nè (giả bộ đồng cảm zị thui)
- chú khổ kệ chú, chị khổ mới ghia nè, mới thiệt nà. Chắc kiếp trước chị đâm thuê chém mướn hay sao mừ kiếp này trả nợ đời woài hổng hết...
tete chưa kịp buông một câu cà khịa thì bà chị khóc ngon lành, không hu hu nhưng nước mắt lả chả, hức hức tới mấy tiếng. Chết tiá không nè. Tete gặp ai khóc là tự nhiên lóng ngóng, lắp bắp, mắt thì cũng cay cay mún khóc theo (thiệt là ngừi iếu đuối, iếu xiù, đa cảm, híc híc...).
Thui nín đi chị không thui mất công em khóc theo kỳ lắm. Chị có chồng, có con, có cháu nội, tiếc là hổng có cháu ngoại (tại hổng có con gái), đâu dễ gì ai cũng có đâu nà.
Chị liền tuôn một thôi, một hồi, tội của chồng, tội của con, tội của cháu nội (à không có cháu nó còn nhỏ xiú chưa gây tội)... nghe muốn ná thở.
Uả mà sao không nghe chỉ nói chị có tội gì cả? Chị là quý bà vô nhiễm rồi ư.
May sao điện thoại mua bán đổ dồn, lợi dụng lúc bà chị vô nhiễm đang đon đả trên điện thoại, tete vội lau mồ hôi chạy tuốt luốt.
Về đến nhà chưn còn run, tim còn bình bịch... hải hùng vì thấy mình tội lỗi tùm lum, híc.
Nghĩ hoài: ai là kẻ có tội?
Thôi kệ đi nghen, bạn nào đúng giao thừa rãnh thì ghé nhà tete lấy 200 lộc đầu năm.
Ha.
Hôm nọ, sau ngày tiễn gia đình éo le tay ba tay tư táo về trời họp tổng kết cuối năm, tete mới lục lại mớ tiền đô vẫn chắt bóp lâu nay đem đổi thành 1.000 tờ 2 USD để lì xì cho tất cả bạn bè trên fake bút lấy hên, lấy chút lộc.
Ôm một đống tiền 100USD sang nhà hàng xóm (đổi chợ đen - ngân hàng... nhân dân cho lẹ, sức đâu mừ vô ngân hàng nhà nước). Chị hàng xóm khét tiếng chạy hàng ngoại tệ đon đả chào:
- chú tete qua chơi
- dà, dạ... chị đổi cho em mấy tờ 2 đô nghen
- tưởng gì, chị ghét 2 đô lắm, chị toàn tờ 200 đô hà, đổi không
- vậy tờ 200 hên hông chị
- tức nhiên, hên gấp 100 lần tờ 2đô
- vậy ha, em muốn đổi 1000 tờ có hông chị
- mười thiên thì chị không có liền chứ 1 thiên thì vô đây, vô đây
- vậy chị cho thiếu hen, ra năm ngày rộng tháng dài, nhờ tiền hên của chị, em trả đủ, ok.
Vậy mà chị ấy nỡ lòng từ chối thẳng thừng, sao lại có kẻ tàn nhẫn không biết đầu tư vào tương lai chút nào zị. Dù sao chị ý cũng thương tình bỏ đống tiền của tete vào cái túi mang sau lưng (đúng là dân prồ, trong nhà cũng đeo túi sẵn, y như cái bang 1 túi, gặp độ là chơi liền).
đon đả bảo, chị giữ đây ráng đổi cho tete, có là chị cho xe tải chở thẳng tới nhà em lun, híc, chị cũng có máu gala cừi ghia. Đang cừi cừi, tự nhiên mặt chỉ bùn thiu, bảo:
- chị khổ wá tete ơi
- đời là bể khổ mừ chị, em cũng khổ thí mồ nè (giả bộ đồng cảm zị thui)
- chú khổ kệ chú, chị khổ mới ghia nè, mới thiệt nà. Chắc kiếp trước chị đâm thuê chém mướn hay sao mừ kiếp này trả nợ đời woài hổng hết...
tete chưa kịp buông một câu cà khịa thì bà chị khóc ngon lành, không hu hu nhưng nước mắt lả chả, hức hức tới mấy tiếng. Chết tiá không nè. Tete gặp ai khóc là tự nhiên lóng ngóng, lắp bắp, mắt thì cũng cay cay mún khóc theo (thiệt là ngừi iếu đuối, iếu xiù, đa cảm, híc híc...).
Thui nín đi chị không thui mất công em khóc theo kỳ lắm. Chị có chồng, có con, có cháu nội, tiếc là hổng có cháu ngoại (tại hổng có con gái), đâu dễ gì ai cũng có đâu nà.
Chị liền tuôn một thôi, một hồi, tội của chồng, tội của con, tội của cháu nội (à không có cháu nó còn nhỏ xiú chưa gây tội)... nghe muốn ná thở.
Uả mà sao không nghe chỉ nói chị có tội gì cả? Chị là quý bà vô nhiễm rồi ư.
May sao điện thoại mua bán đổ dồn, lợi dụng lúc bà chị vô nhiễm đang đon đả trên điện thoại, tete vội lau mồ hôi chạy tuốt luốt.
Về đến nhà chưn còn run, tim còn bình bịch... hải hùng vì thấy mình tội lỗi tùm lum, híc.
Nghĩ hoài: ai là kẻ có tội?
Thôi kệ đi nghen, bạn nào đúng giao thừa rãnh thì ghé nhà tete lấy 200 lộc đầu năm.
Ha.
Subscribe to:
Posts (Atom)