Sunday, 31 January 2010

Lây cô...

Nghe có vẻ kỳ quái nhưng sự cô đơn có thể lây lan.

Oái. Đây quả là một nghịch lý y khoa.

Theo những nghiên kíu của viện sỹ tete thì đưá nào cảm thấy cô đơn thì không chỉ hắn hoang vắn mà ác cái là hắn lại có thể lan truyền cảm xúc này cho đưá khác. Ý như lan truyền virút tai tiếng h1n1 zị đó.

Sau khi xử lý, phân tích số liệu điều tra từ hơn 5k cô đơn nhân, tete phát hiện gõ gàng và rất thiết phục là cô đơn không đơn thuần là cảm giác cá nhân mà cô đơn có thể lan truyền, “lây nhiễm”. Những kẻ tuyên bố mình là người cô đơn thì trong số bạn bè của hắn cứ hơn hai người chút (52%) sẽ có một đứa tự nhiên cũng bị cô đơn. Híc.

Thảm hơn nửa là bạn bè của cái đứa cô đơn “ăn theo” này cũng có nguy cơ nhiễm đơn côi theo dù không hề quen biết cái ả bị cô đơn “gốc” tí tẹo nào. Híc híc.

Tete đoán là có thể do hành vi của những kẻ cô đơn kia. Lo lắng không đâu hay mất niềm tin vào kẻ khác làm cho những kẻ cô đơn như tự rơi vào cái bẫy tự kỷ ám thị, nghĩ riết mà thành thiệt, càng không tin càng đẩy bạn bè tránh xa và càng độc cô cầu bùn chít được.

Oái oăm hơn là hành vi này cũng có tác dụng lây nhiễm và vì thế mỗi người cô đơn lại cũng chả tin vào kẻ cô đơn khác nên ngày càng đẩy mỗi ngừi vào sâu trong cái vỏ kén do chính cõi lòng mình dệt nên (đúng là rút ruột làm kén rồi chui zô ruột) nên càng... xa nhau. Đáng đời.

Mí bạn vì thế cực kỳ thận trọng, coi chừng nhiễm (mang khẩu trang cũng nhiễm).

Thấy đứa nào cứ nghêu ngao:

ta cuộn mình trong chăn
Như con sâu làm tổ
Trong trái vải cô đơn...


hay có kiểu dáng giống hình bên nè, thì nhớ tránh xa, còn không thì phải hát bài con chim, con bướm hay con ruồi hớn hở đón xuân thiệt to để át cái giọng nỉ non kia đi nghen.

Ui. Đúng là thú đơn thương, hổng phải thú đau thương kiểu speak softly love.

Bịnh này có thuốc chữa hông tete. Có. Đừng chơi với những kẻ nhiễm bệnh. Uả đó là phòng mừ.

ờ. Vậy thì ráng luôn luôn, mãi mãi chơi với những đứa không bao giờ bùn (không biết có những đứa zị không nữa, mừ nếu có cũng không biết chúng có phình phường không nữa). Có thể đây là công trình khác của tete chăng!

Đừng tưởng hàn lâm ziện sỹ tete nói dóc. Sau khi có kết quả nghiên kíu trên tete mới tìm thì thấy đúng là bbc cũng có bài y hệt “Catching loneliness from the lonely”.

Ai đạo của ai mí bạn biết rõ.

Saturday, 16 January 2010

Phóng tác quằn quại

Mí bạn có biết không? Hiện thời tete đang cực kỳ tê tê tái tái, nuối woài wá khứ và tức nhiên là woài vọng vô ngày mai, ngày kia, ngày kìa. Ngày mai. Ôi cái tiếng ngày mai thiệt là khiu gợi, ỡm ờ mờ làm ngừi ta chờ, chờ woài, chờ mãi...

Chiện gì? Kẹt xe. Vậy sao? Rồi sao nữa! thì cũng tại kẹt xe nên mới ra cớ sự vầy nè chòy. Hàng ngày, tete cũng phải tay làm hàm nhai, chưn làm hàm nhóp nhép. Tuy không được nưng niu bàn chưn việt như trong cái clip ùnh oành một thời của me xừ Trương nhưng cũng xài giày hiệu (dép lốp để lên vũ tru): sáng sáng ra ruộng, chiều chiều từ ruộng zià... tổ. Trong làn khói xe mù mịt, tete thường dừng ngựa thong thả hít thở để chia bùi sẻ ngọt với mấy cô nàng chưn ngắn, váy ngắn kế bên, hơi gục đầu cho ra dáng thi sỹ bất chấp thân thể, rồi... nghĩ ngợi cho giá trị tete còn cao hơn cây sậy của Pascal. Hờ.

Ơ rê ka. Ta biết rồi là ta biết rồi. Ta sẽ chạy tồng ngồng ra đường chăng. Thà chít cũng không cóp bi ý tưởng của cụ Át. Rồi mọi ngừi sẽ bít tay ta, biết chưn ta, biết thân thể ta. Ứ.

Đốt một lò trầm nhỏ, tete ra cột điện (tìm đâu ra cây đa cơ chứ) ngồi khóc thút thít, nức nở, rồi tức tưởi, nấc nấc thêm mấy tiếng cho thêm vẻ tiệt diệt.

Bụt hiện ra hỏi:

-         bớ tete sao mi khóc làm ta đang tĩnh tu mừ động lòng hả hả (bụt mừ sân si ghia).

-         Dạ con không có wần áo đẹp, í lộn con hổng phải là tấm, con xin nói lại là con ngày ngày cày cuốc ở hochiminh xi ti. Cực lắm bụt. cực con chịu được nhưng con ganh tị với zợ con suốt ngày thơi thảnh như thể cây quỳnh cây giao, con...

-         Thôi con trai, ờ đờn ông, không được nhiều lời, mún gì, nói (bụt gì nanh nọc vầy nè).

-         Cho con tráo đổi thân hình, vị trí với nó, í với nàng, một ngày, tức 24 giờ á bụt. được không vầy thì trả lời liền (lên giọng để cũng phải giữ giá của mình chút, hì). Ngôn ngữ tụi con kiu là luân chuyển chức vụ í mà, nhoa, nhoa bụt

Bụt thần thông quảng đại, từ tâm vô hạn và cũng khôn ngoan đáo để nên im lặng biến mất.

Đêm. Trong tĩnh lặng huyền ảo thỉnh thoảng phá cách bằng tiếng nẹt pô của mấy em choai choai, tete chìm vào giấc mơ tiệt đẹp - tete là hoa hậu hoàn vũ (sao không thấy ghi năm nào) với khả năng ứng xử trên cả tuyệt vời, với ba số đo trên cả tuyệt hảo, với phần trình diễn trên cả, cả, cả... tưởng tượng đi há. Đệ nhứt phu nhơn obama (ủa sao có bà này vậy mấy bạn) gắn vương miệng mà sao bả xúc động gắn woài hông được hay bả hờn tete mừ làm đau cái đầu thí mồ. bà còn nói:

-         giờ của em đã tới, tỉnh đi cô; sao bà này biết nói tiếng Việt vậy ta, hay thiệt tete thắc mắc

-         Dậy, dậy chuẩn bị đồ ăn sáng cho anh.

Bụt ơi. Sáng danh người. Con thành con gái, bậy, đờn bà thiệt rồi. Thì ra obama vợ thực ra là vợ con nhưng giờ đã là chồng con. Bụt lòng lành. Maria, chuá tôi.

Tete vội vội vàng vàng thể hiển khả năng công dung ngôn hạnh mà lâu nay vẫn giảng ra rả cho “thằng chồng” kia nghe bằng một bữa ăn sáng ra trò - trứng chiên (hem), thịt un khói, cà tô mát trông rất rực rỡ; chỉ thấy cha kia ăn đúng có nửa muỗng rồi đi cày như tete hôm trước (chắc hồi nảy rắc bột ngọt cho nhiều mà lấy nhầm hủ muối iốt rồi). vầy là xong món công; dung vẫn còn nguyên!

Mẹ tete kiu réo các con dậy đánh răng, chà mặt, thay đồ (mà khỏi thay lun), cho chúng ăn sáng, chở chúng tới trường. Chưa kịp úng café, hút thuốc (í đâu còn nửa) đã vội zọt về nhà soạn đống đồ zơ, đồ sạch. Để lun bộ đồ ngủ, tete xông ra a tê em rút ít bạc vụn đi chợ mua thức ăn về phần thì quăng vô tủ lạnh, phần thì chế chế biến biến, rửa rửa, ướp ướp sẵn để “tụi nó” về là nhanh chóng nấu nấu nướng nướng.

Thong thả tete mới dở sổ thu-chi ra cộng cộng, trừ trừ, nhân chia loạn xạ - đúng là một người lo bằng kho người làm!
Chùi vội nhà tắm, bồn cầu, la va bô... xong thì cũng quá ngọ. ăn vội tô cơm nguội hôm qua chưa kịp chợp mắt thì chuông gõ bong bong 2 giờ chiều.
Thôi thì khỏi ngủ trưa chi cho vòng 2 nó mất hoàn hảo, tete soạn quần áo dơ bỏ vào máy giặt, lau nhà trên, lau nhà dưới, lau nhà bếp...
Vầy là tới giờ đón con rùi. Phi đến trường rước tụi nhỏ còn phải giải thích, phân xử những cải vã vô thiên lủng của bọn hắn tức mún chưởi thề lun (nếu không nhớ lại vai từ mẫu đang đóng mùi mẩn). Cho chúng ăn xế, ún sữa (cho thông minh, mau lớn, miễn dịch...), đi tắm. Ổn định xong thì tete dọn bàn ủi đồ ra, ủi ủi, xếp xếp, móc móc...
Chuông nhà thờ đổ hồi 5 giờ chiều, báo hoàng hôn, tete bắt đầu gọt bầu (để nấu canh với đầu tôm), rửa rau, vo gạo, soạn các món thịt, cá đã ướp ban sáng chuẩn bị bữa ăn tối.
Ăn xong, “chồng” tete coi ti vi còn tete lau bếp, rửa chén, lấy quần áo giặt hồi trưa đi phơi, rồi ra lệnh, quát tháo biểu mấy ông con lo ôn tập bài vở ngày mai; đánh răng, rửa mặt chuẩn bị đi ngủ.
Đã 10 giờ tối, tete đã đờ người nhưng thấy chuyện nhà vẫn còn ê hề nhưng cũng phải lên giường, rồi thì chiện gì đến cũng phải đến... ôi cuộc tình lãng mạn...

Sáng hôm sau, tete thức giấc sau cơn ác mộng vội vàng quì mọp ngay trên giường rùi khóc hu hu, hụ hụ, hú hú... gào lên bụt ơi! Cho tete về lại vai thiệt của tete.

 Bụt thần thông quảng đại, từ tâm vô hạn và cũng khôn ngoan đáo để nên hiền từ và thấu hiểu bảo:

Ôi tete iu wíu, chàng trai tội nghiệp của ta, 24 giờ wa chắc là con đã học được nhiều điều lắm, còn đã vượt lên chính mình nhiều lắm, con đã hiểu biết nhiều lắm, con đã khoan dung nhiều lắm và chắc con cũng ganh tị lắm lắm hả... ôi tội nghiệp, thiện tai, bụt luôn sẵn lòng giúp con toại nguyện - con biết chắc vậy đúng không?

Vậy thì xá gì chuyện đợi 9 tháng 9 ngày nửa hả tê vì tối wa con đã thụ phấn, ý wên thụ thai rùi.

Bụt lẳng lặng biến mất.

Friday, 8 January 2010

... tàn hoa lạc tận



Thấy tete lui cui chọn những nhành bông còn tươi từ những lẳng bông, lọ bông, dành bông v.v. đối tác gửi mừng, mấy cô nhao nhao tete định tặng bông cho ai hả, tặng tui, tặng em, tặng chị... đi tete.

Giả nặng tai, tete tỉnh như ruồi chọn những nhành bông còn tươi.

Vận dụng kỹ năng i kê ba đến đầm đừ mồ hôi, tete tui cắm tất vào chiếc lọ pha lê đơn giản mà tầm thường của cơ quan. Thảng thốt nhưng dịu dàng và ra vẻ nhún nhường, tete dùng toàn thân mang bình bông đặt lên vị trí trang trọng trong phòng sinh hoạt chung rồi khẻ khàng thưa: tete tặng qúy phụ nữ bình bông này. Của ít (có đâu) lòng vô hạn, mong qúy phụ nữ ghé mắt thưởng lãm.

Một số cô nước mắt hoen mi, một số cô nước mắt thánh thót, một số cô mắt ráo hoảnh. Có điểm chung, các cô nói nhỏ với nhau (mà tete nghe được, vầy mà kiu nặng tai), cha này chắc pede. Hê hê.

Có mấy chú chỉ đứng cười ruồi, chả có tí nước mắt nào nhưng cũng nói oang oang, cha này chắc pèdè. hè hè.

Hết chiện.

đứt ngang xương như một đời hoa.

Tete phải vội vả đi kiểm tra giới tính đê.

Friday, 1 January 2010

ly không chín hợp chục

Chấm hết, hai không, không chín oỳ

Thiên tai, nhân tai, đủ thứ nhoi

Bằng an, tĩnh tại, tìm đâu tá

Sang năm, thong thả, lại loi choi.