
Mí bạn có biết không? Hiện thời tete đang cực kỳ tê tê tái tái, nuối woài wá khứ và tức nhiên là woài vọng vô ngày mai, ngày kia, ngày kìa. Ngày mai. Ôi cái tiếng ngày mai thiệt là khiu gợi, ỡm ờ mờ làm ngừi ta chờ, chờ woài, chờ mãi...
Chiện gì? Kẹt xe. Vậy sao? Rồi sao nữa! thì cũng tại kẹt xe nên mới ra cớ sự vầy nè chòy. Hàng ngày, tete cũng phải tay làm hàm nhai, chưn làm hàm nhóp nhép. Tuy không được nưng niu bàn chưn việt như trong cái clip ùnh oành một thời của me xừ Trương nhưng cũng xài giày hiệu (dép lốp để lên vũ tru): sáng sáng ra ruộng, chiều chiều từ ruộng zià... tổ. Trong làn khói xe mù mịt, tete thường dừng ngựa thong thả hít thở để chia bùi sẻ ngọt với mấy cô nàng chưn ngắn, váy ngắn kế bên, hơi gục đầu cho ra dáng thi sỹ bất chấp thân thể, rồi... nghĩ ngợi cho giá trị tete còn cao hơn cây sậy của Pascal. Hờ.
Ơ rê ka. Ta biết rồi là ta biết rồi. Ta sẽ chạy tồng ngồng ra đường chăng. Thà chít cũng không cóp bi ý tưởng của cụ Át. Rồi mọi ngừi sẽ bít tay ta, biết chưn ta, biết thân thể ta. Ứ.
Đốt một lò trầm nhỏ, tete ra cột điện (tìm đâu ra cây đa cơ chứ) ngồi khóc thút thít, nức nở, rồi tức tưởi, nấc nấc thêm mấy tiếng cho thêm vẻ tiệt diệt.
Bụt hiện ra hỏi:
- bớ tete sao mi khóc làm ta đang tĩnh tu mừ động lòng hả hả (bụt mừ sân si ghia).
- Dạ con không có wần áo đẹp, í lộn con hổng phải là tấm, con xin nói lại là con ngày ngày cày cuốc ở hochiminh xi ti. Cực lắm bụt. cực con chịu được nhưng con ganh tị với zợ con suốt ngày thơi thảnh như thể cây quỳnh cây giao, con...
- Thôi con trai, ờ đờn ông, không được nhiều lời, mún gì, nói (bụt gì nanh nọc vầy nè).
- Cho con tráo đổi thân hình, vị trí với nó, í với nàng, một ngày, tức 24 giờ á bụt. được không vầy thì trả lời liền (lên giọng để cũng phải giữ giá của mình chút, hì). Ngôn ngữ tụi con kiu là luân chuyển chức vụ í mà, nhoa, nhoa bụt
Bụt thần thông quảng đại, từ tâm vô hạn và cũng khôn ngoan đáo để nên im lặng biến mất.
Đêm. Trong tĩnh lặng huyền ảo thỉnh thoảng phá cách bằng tiếng nẹt pô của mấy em choai choai, tete chìm vào giấc mơ tiệt đẹp - tete là hoa hậu hoàn vũ (sao không thấy ghi năm nào) với khả năng ứng xử trên cả tuyệt vời, với ba số đo trên cả tuyệt hảo, với phần trình diễn trên cả, cả, cả... tưởng tượng đi há. Đệ nhứt phu nhơn obama (ủa sao có bà này vậy mấy bạn) gắn vương miệng mà sao bả xúc động gắn woài hông được hay bả hờn tete mừ làm đau cái đầu thí mồ. bà còn nói:
- giờ của em đã tới, tỉnh đi cô; sao bà này biết nói tiếng Việt vậy ta, hay thiệt tete thắc mắc
- Dậy, dậy chuẩn bị đồ ăn sáng cho anh.
Bụt ơi. Sáng danh người. Con thành con gái, bậy, đờn bà thiệt rồi. Thì ra obama vợ thực ra là vợ con nhưng giờ đã là chồng con. Bụt lòng lành. Maria, chuá tôi.
Tete vội vội vàng vàng thể hiển khả năng công dung ngôn hạnh mà lâu nay vẫn giảng ra rả cho “thằng chồng” kia nghe bằng một bữa ăn sáng ra trò - trứng chiên (hem), thịt un khói, cà tô mát trông rất rực rỡ; chỉ thấy cha kia ăn đúng có nửa muỗng rồi đi cày như tete hôm trước (chắc hồi nảy rắc bột ngọt cho nhiều mà lấy nhầm hủ muối iốt rồi). vầy là xong món công; dung vẫn còn nguyên!
Mẹ tete kiu réo các con dậy đánh răng, chà mặt, thay đồ (mà khỏi thay lun), cho chúng ăn sáng, chở chúng tới trường. Chưa kịp úng café, hút thuốc (í đâu còn nửa) đã vội zọt về nhà soạn đống đồ zơ, đồ sạch. Để lun bộ đồ ngủ, tete xông ra a tê em rút ít bạc vụn đi chợ mua thức ăn về phần thì quăng vô tủ lạnh, phần thì chế chế biến biến, rửa rửa, ướp ướp sẵn để “tụi nó” về là nhanh chóng nấu nấu nướng nướng.
Thong thả tete mới dở sổ thu-chi ra cộng cộng, trừ trừ, nhân chia loạn xạ - đúng là một người lo bằng kho người làm!
Chùi vội nhà tắm, bồn cầu, la va bô... xong thì cũng quá ngọ. ăn vội tô cơm nguội hôm qua chưa kịp chợp mắt thì chuông gõ bong bong 2 giờ chiều.
Thôi thì khỏi ngủ trưa chi cho vòng 2 nó mất hoàn hảo, tete soạn quần áo dơ bỏ vào máy giặt, lau nhà trên, lau nhà dưới, lau nhà bếp...
Vầy là tới giờ đón con rùi. Phi đến trường rước tụi nhỏ còn phải giải thích, phân xử những cải vã vô thiên lủng của bọn hắn tức mún chưởi thề lun (nếu không nhớ lại vai từ mẫu đang đóng mùi mẩn). Cho chúng ăn xế, ún sữa (cho thông minh, mau lớn, miễn dịch...), đi tắm. Ổn định xong thì tete dọn bàn ủi đồ ra, ủi ủi, xếp xếp, móc móc...
Chuông nhà thờ đổ hồi 5 giờ chiều, báo hoàng hôn, tete bắt đầu gọt bầu (để nấu canh với đầu tôm), rửa rau, vo gạo, soạn các món thịt, cá đã ướp ban sáng chuẩn bị bữa ăn tối.
Ăn xong, “chồng” tete coi ti vi còn tete lau bếp, rửa chén, lấy quần áo giặt hồi trưa đi phơi, rồi ra lệnh, quát tháo biểu mấy ông con lo ôn tập bài vở ngày mai; đánh răng, rửa mặt chuẩn bị đi ngủ.
Đã 10 giờ tối, tete đã đờ người nhưng thấy chuyện nhà vẫn còn ê hề nhưng cũng phải lên giường, rồi thì chiện gì đến cũng phải đến... ôi cuộc tình lãng mạn...
Sáng hôm sau, tete thức giấc sau cơn ác mộng vội vàng quì mọp ngay trên giường rùi khóc hu hu, hụ hụ, hú hú... gào lên bụt ơi! Cho tete về lại vai thiệt của tete.
Bụt thần thông quảng đại, từ tâm vô hạn và cũng khôn ngoan đáo để nên hiền từ và thấu hiểu bảo:
Ôi tete iu wíu, chàng trai tội nghiệp của ta, 24 giờ wa chắc là con đã học được nhiều điều lắm, còn đã vượt lên chính mình nhiều lắm, con đã hiểu biết nhiều lắm, con đã khoan dung nhiều lắm và chắc con cũng ganh tị lắm lắm hả... ôi tội nghiệp, thiện tai, bụt luôn sẵn lòng giúp con toại nguyện - con biết chắc vậy đúng không?
Vậy thì xá gì chuyện đợi 9 tháng 9 ngày nửa hả tê vì tối wa con đã thụ phấn, ý wên thụ thai rùi.
Bụt lẳng lặng biến mất.