Thursday, 31 July 2008

Khứ niên, kim nhật...


256 magnify



 

Ngày này, tháng này, năm xưa... là năm ngoái thôi mừ. Vậy mà tưởng xa xôi ngàn trùng rồi. Hoá ra chỉ một nháy mắt, ngoáy mũi mà t đã bỏ ta đi lâu zữ ha (t là thời gian í).

Ui za, ngày đó thiệt dễ thương? Thiệt hả?

Hô hô, ngày đó thiệt ngây ngây? Thiệt không đây?

Ờ ờ, mà ngày đó cũng như ngày đây. Thiệt. Cấm hỏi.

Ta bổi hổi vừa viết vừa thổi để được nổi lên như một bông hoa ổi. Giờ dòm lại thấy mi thiệt là xốc nổi. Viết chi mà đọc dek hiểu, mà già cổi mà lổi chổi đến nổi hiền như ta mà cũng phải dỗi... hờn... mát! Thiệt không?

Hỏi ngang hông wài zị. Thiệt mừ.

Hừ.

Một năm hề, trôi nhanh

Một ngày hề, chậm chạp

Một cõi hề, ming ming

Một mình hề, hề hề.
Tags: | Edit Tags Wednesday July 30, 2008 - 08:01pm (ICT) Edit | Delete




Sunday, 13 July 2008

Cây xăng lại văng qua cây dừa


295 magnify



Hôm nọ vô cây xăng để đổ xăng. Thói thường thì trống chỗ nào tấp vô chỗ đó thôi. Tui vô chỗ hơi xa vòi xăng. Cô đổ xăng đổ xong cho một khách thì quay sang định đổ tiếp cho một anh chàng gần vòi hơn mới vô sau. Đang ấm ức trong bụng vì thằng cha chen ngang này (đã viết trống chỗ nào tấp xe vô chớ sao biểu chen lấn gì đây) thì chả từ tốn bảo đổ cho thằng cha nhỏ mọn nhọn mỏ kia trước đi! ủa là ai. Ối giàng, thì ra là thằng tui. Ấn tượng ghê. Liền nở một nụ cười tán dương công đức của ảnh. Vậy mà ảnh ngó lơ chỗ khác. Cứ làm như tui là pê đê chuyên đi dê trai hay sao. Đổ xong quay qua định cám ơn cho phải phép, ổng cũng không nhìn. Chơi kiểu thi ơn bất cầu báo ha anh hùng Lương Sơn Bạc. Thôi cứ nói cám ơn giữa trời đất vậy, giữa xăng với nhớt zị.

Hôm kia vô cây xăng để đổ xăng. Theo thói thường tui de xe vô chỗ trống (làm như đi xe hơi). Gần vòi. Sát sàn sạt một cô gái đã mở sẵn yên xe, mở sẵn lun cái nắp xăng tròn vành vạnh, đứng chống nạnh. Cũng cô đổ xăng vừa đổ xong quay qua chỉa vòi vô tui. Nhớ anh kia vẫn nợ, không vẫn còn cho mình thiếu lời cảm ơn, tui vỗ ngực hét “khoan”. Thiên hạ bàng hoàng tưởng hôm nay cây xăng có giao lưu với khoa tâm thần (tức khoa tâm lý trị liệu á) đều quay lại nhòm. Thấy tự nhiên mình nổi bật gì đâu, may mà không có ai tặng bông - ngại chít. Thôi lấy giọng bình thường để họ thấy mình khiêm tốn, thực thà, nhũn cảm: cô thợ xăng ơi xin hãy vui lòng chỉa vòi vô cô gái xinh xắn kia rồi đổ vào cô ý đầy xăng như rót tràn iu thương cho mọi ngừi xa lạ (nhớ hỏi cổ đổ bao nhiêu nghe, tui nói đại đó). Khỏi phải chơi cú máy đặc tả (close-up) chi mấy bạn cũng biết cổ đực ra như gặp phải zang đông gun đi hông đa bên thanh đa. Biết ngay là cổ cũng hổng tin tinh thần công bằng i như bạn của các bạn (tui nè) cũng mới tê ra như ngổng vì tưởng gặp mama tổng quản đi ăn mì wảng ở trảng bàng. Làm bộ cao giá, tui vặn cái mặt lên trời đếm sao. Làm như đếm sao thì được khuyến mãi đổ xăng được phát thêm cái khăn lau mũi. Nhưng lòng trần còn nặng tham sân si nên vẫn hí hí mắt coi đổ xăng. Thấy cổ cũng có vẻ loay hoay, bứt rứt vì không biết thằng chả có ý đồ gì (trời sao phải ý đồ mí lại niu đồ ở đây) chắc cũng định nói gì gì đó mà chắc sợ tui đếm lộn sao lại giận đòi lại cái suất đổ xăng nên thôi.

Hà hà, vậy là mình cũng không thèm (làm như) nhận lời cảm ơn mà bắt cô mang cảm giác như thiếu nợ ngừi dưng. Ấy là tui suy lụn, quy hoạch một mình chơ biết có phải hông. Thây kệ chứ, vậy là mình chơi lại được anh kia một vố. may thiệt.

Bữa nào nếu có đổ xăng ở đâu mà nghe la toáng: khoan! Mấy bạn biết bạn nào kiu rồi đó.

 

Chuyện đến đây là hết rồi.

Vỗ tay đi các cô bác.

 

À mà chưa hết. Số là vầy, bữa trước em có đọc được phần trả lời phỏng vấn của đạo diễn Việt Linh (ko biết cô này uýnh chít giờ). Cô nổi tiếng mà trả lời dễ thương ghê, Chẳng đao to kiếm bự chi hết. Nhớ cổ biểu khi phóng ziên hỏi thích làm gì: tui thích làm cây dừa (cổ có chút máu miền tây) vì cây dừa xài được hết trơn ráo trọi khi sống cả khi chết, cổ nói là xài được tận mạng lun. Sao mấy ngừi nổi tiếng giản dị và có lòng ghê lun. Em hứa sẽ giản dị và có lòng để được nổi tiếng (hứa thui nghe).

Tuesday, 8 July 2008

Ngày Bảy tháng Bảy


267 magnify



Với lấy cuốn lịch bàn, gỡ hết đống ghèn trên mắt (gớm chít) dòm thấy 07/07/2008 (ủa sao năm ngoái không thấy ta, có en trì 7/7/2007 thì hay wá xá). Thì ra hôm nay là ngày thứ 189 vì năm nay nhuần (năm thường là ngày thứ 188) và còn 177 ngày thì hết cái năm bão đủ thứ 2008. Ngày này bên ta, bên tây, bên tàu, bên các loại đều có các chuyện lớn nhỏ và bé xíu. Ta gọi là song thất, tây call Seven-seven. Em thì kiu hết thảy thi vè sì kiu ghi lợi ngẫm ngợi:

 

Ngày tháng bảy mây trôi lãng lãng

Đêm tháng bảy nước loãng sông ngân

Phù vân đã mấy mươi tuần

Đi đi, đến đến, tần ngần đến đi

Hi hi

zìa